[Chắn - Express] Ý nghĩa nick name của bạn là gì?

Thảo luận trong 'Góc lưu niệm - Giải trí' bắt đầu bởi khuongtunha, 13/12/11.

  1. Ấm Áp Mùa Đông 2024: Chung tay vì Cộng đồng!

    Từ ngày 01/11/2024 đến 31/03/2025. Mục tiêu: 0

    Đã có 0 người ủng hộ. Số tiền nhận được là 0

    0
    Bỏ qua thông báo này (sẽ không bao giờ được hiển thị nữa, dù bạn đăng xuất/ đăng nhập lại)
  2. Bỏ qua thông báo này (sẽ không bao giờ được hiển thị nữa, dù bạn đăng xuất/ đăng nhập lại)
Bỏ qua thông báo này (sẽ không bao giờ được hiển thị nữa, dù bạn đăng xuất/ đăng nhập lại)
Danh sách Ủng Hộ AAMD 2024:
Tổng số tiền:
  1. thuyvipbn

    thuyvipbn Tình yêu chắn không bao giờ hết!

    He. Khả năng bạn phải vào hôi yêu chắn và mê gái rồi? và sẽ không thể bỏ được hôi RTC nữa :D
     
  2. Nguyễn Trung Tuấn

    Nguyễn Trung Tuấn Mê chắn hơn vợ, mê máy tính hơn bồ

    cái này thì chuẩn k chỉnh được
     
  3. 88k82754

    88k82754 Dân đen

    RTC
     
  4. khuongtunha

    khuongtunha Nghề chơi cũng lắm công phu!

    Luận nickname 88K8 2754 thì là thế này!

    Những khám phá thú vị sau đây sẽ giúp cho những chủ nhân của xe, xế hiểu hơn và thêm yêu chúng đấy!
    1=SINH, hợp với 3=TÀI, 6= LỘC ,8= PHÁT
    1002: Có 1 không 2
    0404: Bất tử bất tử
    8386: Phát tài phát lộc
    1368
    1.3.6.8 —> Sình Tài Lộc Phát —> Đẹp.
    1+3+6+8=18 —> 8 nút —> Đẹp.
    123+456+789=1368 —> Đẹp.
    9: đẹp, số này thì miễn bàn.9 là con số tận cùng của dãy số 0-9 vĩnh cửu trường tồn.
    8: “phát” –> đẹp. Nhưng những người làm cơ quan nhà nước hơi sợ một chút vì nó giống cái còng số 8.
    6: “lộc” –> đẹp.
    ==> 6 và 8 ghép lại là “lộc phát”(68) hoặc “phát lộc”(86)
    7 là thất (mất mát),8 là phát nhưng 78 đi liền kề nhau lại bị đọc là thất bát không hay.
    5: trung tính, trung tâm. Ở bàn phím điện thoại di động thì số 5 nằm chính giữa. Cũng có một số quan niệm rằng năm là Sinh.
    4: người Hoa không thích vì họ phát âm là Tứ giống như chữ “Tử”(chết). Tuy nhiên nó không đến nỗi trầm trọng như vậy đâu. Còn có nghĩa khác là cái Vú.Bạn nào tinh ý sẽ nhận ra hãng điện thoại di động NOKIA nổi tiếng toàn cầu luôn lấy các con số từ 1 tới 9 để đặt tên cho các dòng sản phẩm khác nhau dành cho các mức độ khác nhau nhưng tuyệt đối là không bao giờ có Nokia 4xxx đơn giản vì hãng này duy tâm cho rằng đặt tên máy là Nokia 4xxx sẽ gặp rủi ro vì “chết”.
    3: Tài
    2: Cân bằng. 2 đi với 6 thì gọi là Hái Lộc.
    1: Sinh, Khởi nguồn.
    0: là âm –> thích hợp cho phụ nữ. Ngược với 0 là số 9 (dương, nam giới) ==> 09 hợp thành âm dương hòa hợp –> tốt.Chị em phụ nữ NÊN chọn dùng những Sim như kiểu 000,0000 hay đặc biệt hơn là 00000.
    Số cặp:
    06, 46, 86: Con Cọp (Hổ).
    39, 79: Thần Tài. 39 là thần tài nhỏ,79 là thần tài lớn.
    38, 78: Ông Địa. Tuy nhiên, coi chừng 78 phát âm là “Thất bát”(làm ăn lụn bại).
    37, 77: Ông Trời.
    40, 80: Ông Táo, Lửa.
    17, 57, 97: Con Hạc –> dành cho ai muốn trường thọ.
    07: con heo con.
    10, 50, 90: con rồng nước.
    26, 66: con rồng bay.
    03, 43, 83: số này không đẹp (không tiện nói ra). 22, 62 cũng vậy.
    35: Con Dê (dĩ nhiên).
    21: Con đĩ .
    19, 59, 99: Con Bướm –> Đẹp.
    32, 72: Vàng. Còn là “con rắn” –> nguy hiểm cắn chết người.
    33, 73: Tiền. Tuy nhiên còn là “con nhện”–> con nhện giăng tơ làm cho cuộc đời rối rắm, tình yêu mịt mù.
    36, 76: thầy chùa hoặc bà trong chùa.
    31: dành cho ng nào yếu sinh lý vì nó là “con cu” –> 1 dành cho giới đồng tính.
    2, 42, 82: con ốc –> bò hơi bị chậm.
    12, 52, 92: con ngựa –> chạy hơi bị nhanh
    Còn luận về RTC thì sao nhỉ?=))
     
    Tào TháoNguyễn Tiểu Thương thích điều này.
  5. ducthudo

    ducthudo Chắn hội Hà Nội

    Anh ơi con LX 29F1 - 06352 của em thì thế nào...PM cho em cái :D
     
  6. khuongtunha

    khuongtunha Nghề chơi cũng lắm công phu!

    29 thì cũng là Hà Nội xưa ta đấy!
    nhưng:
    LX Lexus (Toyota) thì không có biển F1 =))
    LX Piagio biển 5 số thì a chịu.:))
    Tử vi đầu số chỉ xét 4 số cuối thôi.8-}
     
  7. caotay818

    caotay818 Chánh tổng

    :))Đọc cái nick name xong nhìn cái avata làm tôi đang buồn cũng phải bạt cười luôn ! Rất ấn tượng đấy bạn à ....
     
  8. caotay818

    caotay818 Chánh tổng

    Cây chuối sau nhà - lá rách:))
     
  9. khuongtunha07

    khuongtunha07 Dân đen

    avatar của bạn cũng hơi ngầu, rất ắn tượng và trông quen quen, trước trên giang hồ có name khác thì phải!
     
  10. khuongtunha

    khuongtunha Nghề chơi cũng lắm công phu!

  11. khuongtunha

    khuongtunha Nghề chơi cũng lắm công phu!

    theo tôi bạn cũng nên sửa lại đi, vì chúng ta nên giữ gìn và truyền lại cho hậu thế những di sản do tiền nhân để lại ít ra là trong tâm khảm chứ.
     
    Hà_Nội_Mùa_Thu_VàngTào Tháo thích điều này.
  12. thuyvipbn

    thuyvipbn Tình yêu chắn không bao giờ hết!

    Ý của bác KTN chắc chỉ muốn nhắc bạn nên cho thêm cả HOÀNG SA mãi mãi của VN chứ không phải bắt lỗi chính tả đâu?:)
     
  13. caotay818

    caotay818 Chánh tổng

    trước tôi dùng avata này có tên clb100cay chơi bên tầm tay mãi...:D...
     
  14. khuongtunha

    khuongtunha Nghề chơi cũng lắm công phu!

    Xuân thì

    [​IMG]
    01/05/2010 7:54

    Cô bạn gái, giọng nói ngọt như mía lùi, từ Hà Nội gọi điện thoại cho tôi chỉ để hỏi thăm người mẫu trong tác phẩm Xuân thì được chụp trong tư thế nào, và người mẫu có… xuân thì hay không mà tác phẩm ra đời lại “xuân thì” đến vậy?

    Tôi cứ ấp a ấp úng mãi mà chẳng biết phải trả lời sao. Nói thật thì không ổn, mà nói dối cũng không xong, đành trả lời tưng tửng, chẳng đâu vào đâu: “Thì… tự nhiên nó vậy chứ sao!”.
    Tất nhiên tôi có thể trả lời một cách cụ thể, nhưng đôi khi có những điều mà nói ra lại không hay bằng im lặng...
    Trước những cái mới, luôn có những dư luận ngược chiều nhau, chúng ta thường có thói quen dựa vào… thói quen để không dễ dàng chấp nhận cái mới. Xuân thì cũng không nằm ngoài quy luật đó: trước khi nhận được những tấm huy chương của các cuộc thi ảnh nghệ thuật quốc tế, rồi được chọn trưng bày tại Viện Bảo tàng Nhiếp ảnh Quốc tế tại Tây Ban Nha (MIF), Xuân thì cũng đã từng bị loại trong một cuộc thi ảnh nghệ thuật tại… địa phương.
    [​IMG]
    Một lần nữa, tôi lại hiểu rằng nghệ thuật là vô cùng, và cái Đẹp luôn là chân lý!
    nguồn sưu tầm: Internet
    .......................................................................................................................................................

    %%- Năm mới mình định thay đổi avatar theo bức ảnh có tên "Xuân thì" của nghệ sĩ Thái Phiên, nhưng quả thực chọn avatar thật là khó, khi một bức ảnh nhìn toàn cảnh thì rất đẹp (khuôn hình lớn) nhưng khi làm avatar, nhìn ở tỷ lệ nhỏ thì các kích thước tương quan lại không phù hợp, vẻ đẹp vốn có của nó lại không được nổi bật. Thôi thì không thay được đành sử dụng avatar cũ và quay sang chúc tết vậy.

    %%- Nhân dịp năm mới Nhâm Thìn, kính chúc BQT sandinh.net và toàn thể các chắn thủ cùng gia đình Mạnh khỏe, An khang, Thịnh vượng!
     
    Tào TháoNguyễn Tiểu Thương thích điều này.
  15. >:D< Chân thành cảm ơn bác Khương Tử Nha xịn còn dởm thì em không biết :) Chúc bác và toàn bộ chắn thủ một năm mới nhiều tài lộc, sức khỏe, niềm vui và tràn ngập hạnh phúc!
     
    _Thu Hương_ducthudo thích điều này.
  16. khuongtunha

    khuongtunha Nghề chơi cũng lắm công phu!

    Chuyện xưa kể rằng ở một vương quốc nọ có một tên cướp khét tiếng giết người không gớm tay, vào một đêm thu hắn lẻn vào hoàng cung với ý định giết công chúa để cướp nữ trang và viên ngọc quý mà nàng thường mang trên người. Trong ánh sáng mờ ảo chan hoà cùng bóng tối của căn phòng, hắn đã rút gươm ra và nhẹ nhàng tiến đến bên giường của công chúa…, khi thanh gươm đã vung lên và sẵn sàng cắm phập xuống tim của nàng, thì ngay lúc đó áng mây vừa tan nhường chỗ cho ánh trăng toả nhẹ xuống hoàng cung̣, qua ánh sáng lung linh huyền ảo của trăng non, hắn thấy trước mắt mình là một thân thể nõn nà kiều diễm của công chúa đang khỏa thân và say sưa trong giấc điệp; dưới làn da trắng hồng của đôi bờ bồng đảo là trái tim đang đập nhẹ theo từng nhịp thở trinh nguyên… Lần đầu tiên trong cuộc đời ngang dọc, tên cướp đã sững sờ đứng lặng yên trước vẻ đẹp thánh thiện của Tạo hóa, hắn đã run tay không thể đâm gươm xuống ngực nàng, hắn đành phải âm thầm rút lui vào bóng đêm…
    Cái Đẹp mong manh, nhỏ nhoi còn sót lại trong phần NGƯỜI của tên cướp đã cảm hoá được và chiến thắng cái Ác cố hữu trong phần CON của hắn. Đó là triết lý muôn đời của nghệ thuật, của lẽ sống, qua câu chuyện mang đậm tính huyền thoại trên…

    [​IMG]

    Tác phẩm Đồi Trinh Nữ (Giải đặc biệt Daejeontimes Great 2005).

    Từ thời kỳ Phục Hưng, trong những nhà thờ công giáo đã xuất hiện nhiều bức họa khỏa thân ca ngợi vẻ đẹp thánh thiện của con người. Nhiếp ảnh ra đời sau hội họa, nhưng trong quá trình hình thành và phát triển bộ môn nhiếp ảnh nghệ thuật trên thế giới, ảnh khỏa thân cũng đã có mặt ngay từ những ngày đầu và song song phát triển với những thể loại khác cho đến nay. Bằng khát vọng luôn vươn tới vẻ đẹp của cuộc sống, tình yêu và cả vẻ đẹp của thân thể, các nhà nhiếp ảnh đã đi tìm cho mình những cảm hứng nghệ thuật về đề tài này để đạt tới những tác phẩm nghệ thuật đích thực, ca ngợi vẻ đẹp cả tâm hồn và hình thể người phụ nữ (lẫn nam giới). Đó là những tác phẩm nghệ thuật đầy tính nhân bản, tôn vinh vẻ đẹp của cuộc sống mà thân thể con người là một hiện thân tuyệt vời.
    nguồn sưu tầm: Internet
    ,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,

    Từ trước mình chỉ đánh chắn, giờ chơi online lại có nhu cầu tìm avatar cho phù hợp, để có avatar phù hợp mình lại đi tìm ảnh, để có ảnh phù hợp thì lại phải đạo ảnh, không biết anh Thái Phiên biết thì có thông cảm lý do sao mình lại sử dụng tác phẩm của anh mà không xin phép không đây?
    mình rất vui vì có những người cùng sở thích dùng nude avatar với mình, gửi lên đây thêm những artnude khác để mọi người tham khảo, nếu thích thì sài nhé>:D<
     
  17. Cụ Chánh bá

    Cụ Chánh bá Lý trưởng

    Cụ Chánh Bá Mất Giày

    Phải hiểu rằng cụ chánh bá có thương nhà này thế nào, cụ mới quá bộ đến xơi rượu, chứ như nhà khác, dễ mà mời nổi cụ đấy hẳn? cụ lại không mắng cho vô số, chứ lại thèm đi à? ấy thế mà mới chập tối, họ đã để ngay đứa nào nó xà lọn mất đôi giày mới của cụ, có chết không! ừ thì đông người thì đông chứ, nhà có việc, nhà nào chả có nhiều kẻ ra vào! nhưng cụ ngồi chơi tận trên nhà trên thăm thẳm, thì còn kẻ gian nào dám lẻn vào đó? vả riêng mình cụ ngồi ở sập giữa, thì còn ai ngờ đi lẫn được giày? chẳng qua là lỗi tại chủ nhà không biết trông nom cẩn thận người nhà người cửa, trong khi chúng hầu hạ mà thôi! mà đứa nào lấy đôi giày ấy cũng to gan thực! hỗn với ai thì hỗn, chứ sao được hỗn ngay của cụ chánh bá! thực là vuốt râu hùm!
    may thay cho nhà chủ, là tự nhiên lại biết ngay rằng cụ mất giày. chứ đợi đến lúc cụ ra về, hay vô phúc cụ đi giải, mà tìm giầy không thấy, thì không biết làm thế nào? lại cũng may nữa, là cụ chưa biết rằng đôi giày mới của cụ không cánh mà bay đấy. chứ mà cụ biết, thì chết với cụ! xưa nay cụ chúa ghét những thói gian giảo. ngay như đầy tớ cụ, đứa nào mà lảng vảng ra chợ, tắt mắt đồ đạc của người ta, người ta có bắt được và trình cụ, thì cụ cũng không tha. cụ nhất định giữ lấy đồ ăn cắp, rồi sai đánh cho một trận thật.
    thế cho nên cụ chánh bá mất giày, nhà chủ sợ xanh mắt:
    - Đôi giày của cụ như thế nào, hở cậu?
    - mới nguyên, kiểu gia Định, đế cờ lếp, mua những ngót ba đồng.
    + + + Độ một tháng nay, cụ chánh bá bực mình vì đôi giày của cụ nó móm quá. anh người nhà nói rằng nó mới, kiểu gia Định, đế cờ lếp, là anh đã làm một lối văn "cổ điển" đẹp lời, chứ nếu theo giọng "tả chân" thì phải nói rằng nó xấu và cũng không có chữ để tả nữa!
    Đôi giày ấy, chẳng biết cụ mua từ khải Định mấy niên, đến bây giờ, đóng lại đế là lần thứ bốn, mà nó vẫn hoàn không đế. mũi thì nứt rạn và vá nhiều nơi. cái cá đã đóng thêm lượt nữa, nhưng nó vẫn thủng. lượt da thì ải và bật dây gần hết. bọn thợ khâu giày phải trốn như chạch, vì lỡ ra không nhẹ tay mà chọc mạnh cái dùi vào, là nó toạc ra - vì tất nó toạc ra - thì oan gia.
    cho nên chiều hôm ấy, trước khi đi ăn cỗ, cụ đội khăn, mặc áo chỉnh tề, mà cụ ngắm đến đôi giày, thì cụ phát khùng lên. cụ cầm cái giẻ, nhổ tí nước dãi, lau lại cái mũi cho đỡ mờ, nhưng cụ ngắm, cụ vẫn phải nhăn mặt.
    cụ đi đi lại lại vài lượt, ra ý nghĩ ngợi, rồi gọi anh đầy tớ thân và sai rằng:
    - Đội khăn, đi hầu tao.
    anh đầy tới gẩy cái bã điếu, lau qua cái tráp, rồi đứng khoanh tay chờ lệnh. cụ bá nhìn vào đôi giày, nghiêm sắc mặt lại, gắt:
    - mày làm tao xấu hổ về đôi giày!
    thấy khí giận ngầu ngầu trên mặt chủ, anh này gãi tai không dám trả lời.
    - tao bực lắm! làm thế nào bây giờ?
    anh đầy tớ không biết nói tiếng gì hơn là tiếng "dạ" đỡ đòn. nhưng cụ bá lại gắt:
    - tao không thể đi đôi giày được nữa. kệ chúng bay! muốn làm thế nào thì làm!
    câu gắt khí lạ, các ngài nhỉ! giá chúng mình làm nũng vợ, hay bắt nạt em gái, thì dùng câu ấy được đấy. nhưng bắt đền người nhà thì kém "logic" lắm!
    nhưng mà cụ chánh bá tôi nói thực đấy! Đôi giày của cụ cũ và xấu, là lỗi tại đầy tớ ngu. nay cụ bắt phải có đôi khác thay vào, thì không đứa nào được trái ý.
    anh đầy tớ lo lắm. nếu anh bẩm cụ mua giày mới, thì khổ anh. vì cụ cứ ừ, nhưng không đưa tiền. nếu không có giày cho cụ, thì cụ đánh đòn về tội kiệt.
    cụ để cho anh luống cuống một lúc, rồi cụ mới dịu nét mặt, khoan thai vẫy lại gần, rỉ tai nói nhỏ. Đến câu chửi kết luận, anh ta mới tủm tỉm cười, phục ngầm thầy là mưu cao, và thấy nhẹ nhàng, đỡ lo đôi chút.
    ấy thế rồi hai thầy trò đi.
    Đến nơi, nhà chủ đón chào rất trân trọng. họ mời cụ lên nhà trên, hầu hạ kính cẩn, sợ hãi. lại còn sợ không quen tính cụ xưa nay ra sao, nên cứ phải thì thào hỏi dò cậu người nhà từng tí. và nhờ cậu luôn luôn đứng cạnh cụ, xem thiếu thức gì, thì cứ việc sai bảo tự nhiên.
    cụ ngồi một mình trên sập giữa, và xơi riêng một mâm rượu đầy tú ụ. nhà chủ không dám ghép ai ngồi hầu, mà cũng chẳng ai dám ngồi hầu. vì lỡ ra có sơ suất hay thất thố, thì thà cụ cứ mắng chửi ngay cho lại là phúc. Đằng này, cụ cứ im, rồi để bụng. thế là mất làm ăn.
    lúc chập tối, trong khi có hai thầy trò cụ chánh bá ở nhà trên, thì cụ khẽ gật tên đầy tớ, và liếc mắt một cái. anh này hiểu ý, ra hiên đứng nhìn, rồi đến cạnh cụ, cúi xuống nhặt... rồi thu thu vào trong bọc. rồi len lén ra ngoài ao. rồi giơ thẳng cánh tay, ném xuống nước. tõm!...
    vì thế cho nên cụ chánh bá nhà tôi mất đôi giày mới nguyên.
    + + + cụ chánh bá mất giày! may mà cụ không biết đấy! chứ giá cụ mà biết, thì chết nhà chủ! vì cụ xưa nay chúa ghét những thói gian giảo! to gan thay, đứa nào dám vuốt râu hùm!
    lúc cụ xơi cơm xong, nhà chủ mới lên mời cụ đánh tổ tôm. cụ vui vẻ cho phép ngồi, và hỏi dăm ba câu chuyện. nhà chủ ngồi xổm ở cạnh sập. và trong khi hầu chuyện, anh ta vớ lấy cái điếu để hút. Đấy, chính lúc ngọn đóm lập loè dưới gậm, anh ta mới nom rõ bốn xung quanh giường, không thấy đôi giày nào cả. anh ta tái mét mặt, đến nỗi chưa hút được xong hơi thuốc, thì mối lo đã đùn đùn đưa lên đến ngực, đến nỗi anh ta sặc và ho sù sụ! sợ quá! nhưng không dám nói ra, anh ta mới lẳng lặng soi khắp nhà. quái! không tìm thấy đâu cả.
    nhà chủ xin phép cụ cho bốn người lên hầu bài, rồi đi xuống. lúc gặp cậu người nhà, anh ta mới hỏi khẽ:
    - Đôi giày của cụ, cậu có cất không?
    - không! sao bác hỏi lố bịch thế?
    - vậy thì mất à? Đôi giày của cụ như thế nào, hở cậu?
    - mới nguyên, kiểu gia Định, đế cờ lếp, mua những ngót ba đồng!
    hỏi xong, nhà chủ sai người đổ đi soi đèn, tìm khắp mọi nơi, sau nhà, bờ giậu, xó bếp, ngoài vườn, chuồng trâu, cũi chó. nghĩa là những chỗ có thể ngờ là kẻ gian giấu được, hoặc các nơi mà đàn chó con mọi khi vẫn chơi đùa.
    càng không thấy, nhà chủ càng lo. cậu người nhà thỉnh thoảng lại nói một câu dậm dọa:
    - hay là tôi lên trình cụ xem nhé!
    trình cụ! coi không cụ biết thì cụ chửi cho ủng mồ! nhà chủ cứ bắt gia nhân đi tìm mãi, nhưng vẫn chẳng hy vọng gì, bèn đánh liều bỏ phí một đồng bạc để treo giải thưởng cho người tìm thấy.
    nhưng có mà trời tìm! giá có cao đoán rằng cụ đã mật sai người nhà cụ vứt bõm xuống ao rồi, mà mò, thì cũng vô ích. vì từ nãy đến giờ, thì giờ cũng đủ cho đôi giày rữa ra và tiêu hết rồi, chứ còn gì!
    nhưng mà mất giày cụ chánh bá! việc to! chết!
    ấy, ở trên nhà, cụ vẫn đương vui vẻ gọi phỗng, và tính nước bài. chứ nếu ai mà hót với cụ rằng đôi giày mới của cụ, có đứa nào thó mất, thì hẳn cụ quăng bài đó, rồi cụ tra tấn cho ra. vì xưa nay cụ dữ như con hùm, khét tiếng trong hàng tổng là quyền hành, hách dịch, thét ra lửa!
    cụ thét ra lửa thật hay dối? ấy là tán rộng thế cho nó hay đấy. chứ nếu biết rằng mất giày mà cụ thét ra lửa thực, thì cháy tiệt cả nhà, còn gì nữa? mà nhà nước thấy cụ có phép lạ, thì đã gửi toách cụ sang tây từ đời nào, để viện hàm lâm khoa học, các ông bouvier, caulery, gravier, joubin, marchal, mesnil khảo cứu. và như thế thì chắc chắn cụ được đôi giày tây để đi, chứ cụ có còn ở nhà nữa đâu mà mất đôi giày gia Định, đế cờ lếp! nhưng nói cho cụ đỡ oan, là từ ngày cụ có chân sơ học yếu lược tới nay, được đổi ngạch bá hộ sang văn giai, thì cụ cũng hiền lành hơn trước một chút. cho nên, giá cụ có biết rằng cụ mất giày, thì cũng mặc kệ cho nhà chủ tự xử trí.
    tìm mãi không thấy, hai vợ chồng nhà chủ trợn mắt trợn mũi, luống cuống, chỉ trỏ bàn nhau. không biết làm thế nào cho êm chuyện. rồi thở ngắn than dài, hối mãi vì sự trông nom không cẩn mật để xảy ra sự mất mát đáng tiếc ấy.
    rồi đến hai giờ sáng, xong ba hội tổ tôm, mọi người mời cụ chánh bá nghỉ, kẻo mệt. nhà chủ sai đốt đuốc để tiễn cụ lại nhà. khi chỉ còn một mình cụ ở lại, cụ mới quàng cái khăn vào cánh tay, rồi lấy đóm soi đôi giày dưới đất. Đôi giày của cụ thật mới, bóng nhoáng, kiểu gia Định, và đế cờ lếp, được để cận thận bên gậm sập. cụ hiểu ý, liếc mắt nhìn nhà chủ. nhưng cụ lại thấy nhà chủ cũng nhìn trộm cụ, thì cụ lại phải soi đóm xuống lần nữa, và làm như ngạc nhiên, không hiểu, nên nói:
    - ớ! không phải...
    nhà chủ, trống ngực thình thình, vội vàng đáp để đánh trống lấp - dạ! bẩm phải đấy ạ.
    thế rồi cụ làm như vô tâm, và hay tin người, cụ vươn vai, ngáp, rồi cót két đôi giày mới, đi về, lấy làm vừa lòng lắm...

    Tác Giả Cụ: Nguyễn Công Hoan
     
  18. khuongtunha

    khuongtunha Nghề chơi cũng lắm công phu!

    câu đố vui đầu xuân Nhâm Thìn;)
    đố các bạn biết:
    tại sao tuy tính tình cẩn thận thế, có đôi dép xỏ ngón, khóa rồi mà bạn "Cụ Chánh bá" vẫn mất cả đôi vậy? =))
     
    Piaggio LX 125 thích điều này.
  19. Cụ Chánh bá

    Cụ Chánh bá Lý trưởng

    Dạ cẩn thận lắm mà vẫn mất cả đôi thế mới lạ, cho nên họp xong anh em họ gọi TAXI 7 chỗ vào tận cổng nhà cụ lý đón ....=)) THèm gà quá mà trưa đập được, :((
     
  20. khuongtunha

    khuongtunha Nghề chơi cũng lắm công phu!

    theo tôi thì mất cả đôi vì vì kẻ gian lấy khóa chứ không phải lấy đôi dép ấy=))
    còn các bạn nghĩ sao? hãy cho mọi người biết đièu các bạn đang nghĩ đến nào!>:D<