Chiều cõng gió đi về bên sông hứa Cha cõng con đi giữa chốn trời đông Ở thật xa cha bảo có màu hồng Cha đi mãi mà không lời than vãn... Chân gối mỏi lưng còng rồi viên mãn Cha đi rồi con lại bước trong mưa Chỗ con qua đã có dấu chân cha Bao nhiêu khổ ngộ ra đời đã tận
Giữa đỉnh sương mù thông đáy vực Ngược xuôi ngơ ngẩn một linh hồn Còng lưng gánh nốt đời lưu lạc Nặng trĩu nghìn cân nhớ nước non.
Thu mình dấu một nụ cười Nào ai có muốn kiếp người tha hương Còng lưng gánh những canh trường Họ yên giấc ngủ ta thương vai gầy…