Đêm qua thơ thẩn xuống Chợ Phiên Gặp kẻ lưu manh móc hết tiền Đang cơn bĩ cực gặp Thánh Ước Bắn cho dăm chục để giải đen Ta lại tìm đường xuống Chợ Phiên Gặp kẻ lưu manh lấy lại tiền Đâm qua chém lại dăm ba phát Chẳng lấy được về lại mất thêm Lầm lũi bỏ về gặp Thánh Ken Cảm thương nên lại bắn ít tiền Phen này ta quyết không nhân nhượng Bắt kẻ gian manh phải trả tiền Lại một lần nữa xuống Chợ Phiên Lại gặp lưu manh để lấy tiền Hỏi trời vận đỏ sao không đến Cứ buở vây mình cái vận đen Cảm ơn Thánh Ước với Thánh Ken Tring lúc nguy nan đã góp tiền Tự trách thân ta không biết giữ Đâu còn mặt mũi gặp anh em Từ nay quy ẩn chốn chùa thiêng Chẳng phải ưu tư, chẳng lụy phiền Quay lưng bỏ mặc đời đen đỏ Sống với ni cô thỏa nỗi niềm...
Câc hạ dừng ngay xuống Chợ Phiên Mà lên Quan Khẩu có khi duyên Thêm nữa người cho thì cứ nhận Có ta đáp lễ cớ sao thiền... Vận đen cháy túi thường như vậy Đỏ thành tỷ phú lẽ tất nhiên Thắng thua giải trí vui là chính Há phải ưu tư há luỵ phiền... P/s: Trong chứ không phải Tring...
Tiếng lò tôn xa gần đã biết Thiết cái lò ai thiết chân to Thần Tham rõ khéo quanh co Thích lò lại bảo chân to Bát gàn.
Miệng lưỡi của thế gian thêu dệt Khiến người đời mê mệt tưởng to Em đây là Tứ xe bò Nên em chỉ khoái điệu hò kéo xe...
Cầm đao hùng hổ xuống chợ Phiên Ngáo ngơ để gái móc hết tiền Gặp ngay Thánh Ken cùng Thánh Ước Ngại ngùng Chém bảo bởi tại đen Thấy thế Thánh Ken lại cho tiền Bực mình Chém lại đến chợ Phiên Gặp con ma nữ toan đòi lại Thấy nó xinh xinh Thánh dúi liền Hai lần mò mẫm chốn chợ Phiên Dại gái cho nên Thánh tốn tiền Hoa thơm lắm độc gây bao hoạ Để Thánh trắng tay dạ buồn phiền Cũng vì một phút Thánh lên tiên Vờn hoa ghẹo nguyệt tiếc chi tiền Thú vui phong nguyệt ai có tỏ Nguyệt hoa, hoa nguyệt đó nuốt tiền Mà thôi Thánh ạ chớ có phiền Đen bạc đỏ tình ấy tự nhiên Vui hoa đắm nguyệt không nên tiếc Say hồng mê mận vẫn chợ Phiên Còn đây Thánh Ước với Thánh Ken Chẳng may Thánh Chém có hết tiền Anh em hùn hạp cho Thánh mượn Để đến chợ Phiên Thánh giải phiền.
Điệu kéo xe mới nghe đã khoái Khúc vác cày xem lại càng hay Lò tôn sa xẩm mặt mày Thương ai vất vả tối ngày kéo xe.
Cố như cụ em e đi sớm Bầy con còn bú mớm ai trông Kéo cày cắm mặt chổng mông Có mùa có vụ chứ không tối ngày...
Nhà nông vốn tối ngày vất vả Nếu thanh nhàn đói lả có phen Cày bừa vốn việc đã quen Đẩy xe, nhổ mạ sức bền như trâu.
Bài nhổ mạ thế nào đấy bác Chụp cái hình đưa các em xem Sinh thời từ thuở thiếu niên Chưa từng nhổ mạ cho nên không rành...
Ô lạ nhỉ Bắc Ninh quan họ Lại không rành mạ nhổ là sao Mạ kia xem phải thế nào Thấp thì ngồi xổm còn cao thì khòm Mạ dưới ruộng Lom khom mà nhổ Mạ trên sân thẳng cổ ngay lưng Nước ta nông nghiệp khắp vùng Thần Tham sao lại lạ lùng món ni.
Quê nhà lúc thiếu nhi không ở Lớn lên thì xoay sở nơi nơi Làm sao biết đến trò chơi Ngồi xổm nhổ mạ bác tôi vừa bày...
Sống ở đời dở hay phải học Vốn nghề cha khổ nhọc chớ ham Nhổ mạ em hãy thử làm Vợ khen dẫu mệt vẫn cam em nhề Thế mới biết chân quê vốn quí Việc nhà nông đâu chỉ giản đơn Cấy cày được bát cơm ngon Không mòn lưỡi cuốc, cũng mòn cán mai.
Đã nhắc bác đăng bài kèm ảnh Xem món kia sang chảnh làm sao Bác xui cuốc cuốc đào đào Hướng dẫn sử dụng thế nào lại quên...
Đất Gia Lai vững bền công nghiệp Chè cà phê bỏ tiệt lúa ngô Nhổ mạ nhớ thưở còn thơ Cách thì vẫn nhớ, hình giờ còn đâu Muốn có ảnh phải cầu Thánh Chém Đăng vài hình mấy ẻm ở quê Sớm chiều nhổ mạ ven đê Hoặc Tham bố trí Tham về Tham coi.
Bác bảo thế thì thôi bác ạ Món kia thành món lạ Gia Lai Cao nguyên ngày rộng tháng dài Thánh thơ Quang Ước miệt mài nhổ lông...
Thần Tham ớ ẩn ớ a Đương bàn nhổ mạ lại là nhổ lông Nghề riêng Ước chỉ cấy trồng Tự nhiên lại bảo nhổ lông rõ hài. ..... P/s: Nghinh Phong Mạc Đại đăng bài Bốn tàn bốn khắc thử tài Ước tôi Không đáp thì bảo khinh người Đáp thì bí tứ bí lời lắm thay Ma xó nhân sĩ có đầy Sao không đối đáp dở hay thế nào.
Dở hay mới lỵ thấp cao Phần cụ bình luận em tào lao thôi Có hứng mời cụ cứ chơi Em thì vui với vài lời ngô nghê... P/s: Dở bác nhé...
Nghinh Phong Mạc Đại đăng bài Tàn canh mút chỉ thử tài anh tôi... Thân Quang Ước một đời thơ thẩn Nay lại đành cầu khẩn yêu ma Những lời châu ngọc phọt ra Kể chi Mạc Đại, đến ta còn nằm... Nghinh Phong Gác quanh năm gió lộng Hồn vẩn vơ lẻ bóng chơi vơi Đêm đêm Ma xó ghé chơi Ngày thì Ma lại tìm nơi ẩn mình... Nào ai muốn dứt tình huynh đệ Cũng đâu rằng mặc kệ anh em Chỉ lo gió thổi tắt đèn Thân Ma tan tác vậy nên phải phòng... Gã Mạc Đại thử lòng Quang Ước Cũng đành lòng đứng ngước mắt trông Anh tôi thử thách chẳng xong Còn đâu danh tiếng, đắng lòng bầy Ma!!!
Vài dòng vội viết ra bỏ mặc Làm bác tôi ngơ ngác mấy hôm Tháng Ba mưa bụi gió nồm Thần Thơ ướt sách nằm ôm vợ già...