Cơm, phở, quà!!! Giai đoạn 1: năm 20 - 30 tuổi: Chồng em chẳng thích ăn quà, Ngày nào cũng chỉ về nhà ăn cơm. Cơm nhà rất dẻo rất thơm, Chồng em chỉ thích ăn cơm ở nhà Giai đoạn 2: năm 30 - 40 tuổiChồng em đã biết ăn quà,Bây giờ thỉnh thoảng về nhà ăn cơm.Cơm nhà vẫn dẻo vẫn thơm,Chồng em giờ biết ăn cơm lẫn quà. Giai đoạn 3: năm 40 - 50 tuổiChồng em chỉ thích ăn quà,Bây giờ anh chẳng về nhà ăn cơm.Cơm nhà vẫn dẻo vẫn thơm,Chồng em giờ đã bỏ cơm ăn quà. Giai đoạn 4: năm 50- 60 tuổiChồng em chẳng thích ăn quà,Mà giờ cũng chẳng về nhà ăn cơm.Cơm nhà hết dẻo hết thơm,Chồng em giờ đã bỏ cơm lẫn quà. Giai đoạn 5: năm 60 - 70 tuổiChồng em bỏ cả cơm, quà;Chỉ ăn được phở, cháo gà mà thôi.Chê quà, cơm dẻo hôi hôi;Phở bà hàng xóm kề môi húp liền. Giai đoạn 6: Năm 70 - 80 tuổiChồng em tóc bạc như tiên,Phở ăn chẳng được, có tiền như không.Ngồi thèm nhìn ngó các ông,Trẻ trung húp phở mà lòng xôn xao. Giai đoạn 7: năm 80 - 90 tuổiChồng em da hết hồng hào,Quà, cơm, phở, cháo gà sao chẳng thèm.Không còn có chút tòm tem,Ngó qua liếc lại nhìn xem đất trời. Giai đoạn 8: năm 90 - 100 tuổiChồng em chán sống trên đời,Muốn đi chầu Chúa, Phật, Trời, Diêm Vương. (ST)
Em đang nghĩ đễn cước ngư bà mà đau hết bụng đây Theo phong cách avatar của bác Đức . Thay chi chi bằng bát sách cưỡi thuyền sóng to cá lại quẫy , Ngư bà chắc ướt hết ...
theo yêu cầu, phụ nữ là nhất mình là số 2...tại bác tào bác bon quá thôi...em ơi em ơi em đâu rồi....... ...
Mình là số đặc biệt chứ Em đang nổi gai ốc đây , bác Tào tán em trong vòng 3 ngày đổ đánh đùng Em định cho chị Thu Hương với Cọp Cái dình mìn cơ Tự yên mấy bác vào ăn mìn , mà cũng may kéo được thêm chị hay anh Hatrinh vào ăn mìn đỡ uổng công
Em đang định chế bài Hịch đánh chắn mà buồn cười quá có Bác nào chế cùng em cho vui Ta thường nghe chuyện: Ngư ông bắt cá trên bài Lệnh xóa sổ liều thân chịu bó chờ quyết không thèm ăn bát vạn; Nhà lầu xe hơi sẵn tay, có chết cũng chẳng tháo chắn ngũ tứ xuống ăn. Kính nhị chi trên tay sao lại trả vờ tẩy, câu kéo cho đc chi chi còn ù bòn chì bạch thủ ; Thành bài Bạch định đốm rồi cớ sao không đánh què ra để giữ lấy nc non. Tám đỏ ù rộng còn là nhỏ, liều thân vứt bài đi kiú cho đc con gà thoát vòng vây nguy hiểm......
Bài kia dài quá ! Em chịu Em kết bài này , nhớ lại thời xóa khu dân đen +du ngoạn ra khu làng thượng làng hạ cảm xúc lắm , cám ơn bác nhiều . Em đi ngủ đây bác post lại bài này bên box thơ nhé P/S : Bài này bác chưa đặt tên .
Ngẫu hứng lên thôi...chép ra ngay ko mai lại đi đâu mất... ...Viết một bài hịch văn xuôi chắc lại phải nhờ anh Tào Duy Nhất....