Làng Hạ Gốc đa, xó chợ, bến đò Gầm cầu, lều vịt, sân kho, cổng làng Nhà thầy phán, Nhà Thầy lang ( Anh Trương ) Nhà ông đồ ... chắn .....vào ...làng hạ.... chơi....
Cước Tam vạn Tam sách Thất văn Có ba con ý là ăn tôm liền Chi, Bát sách, Cửu vạn hiền Lèo thời một cước xuống tiền đi anh Bạch định tẩy đỏ cho nhanh Một màu đen bạc là thành cước thôi Tám đỏ nghe đã hiểu rồi Trì là cước cửa mình ngồi tính thêm Bạch thủ năm chắn đợi xem Nọc nổi chính chữ con em đang chờ Hoa rơi cửa phật bất ngờ Dưới chiếu Ngũ vạn đào tơ rụng vào Ngư ông bắt cá tài sao Trên tay Chi, Ngũ anh hào sánh đôi Trì bạch thủ cá. Chao ôi Ngất ngây sung sướng như tôi với nàng ! Kính chi bốn Cụ rõ ràng Đỏ như hoa gạo còn làng đen thui Thập thành mười chắn hên xui Bốn quân một chữ rung đùi: Thiên khai Ăn liền hai chắn cho oai Có bòn cước ý chả ai tính nhầm Ba cây giống hệt âm thầm Chờ làng cây nữa lầm bầm: Chíu ơ... Dở hay ghép mấy vần thơ Ngâm nga những lúc đợi chờ Chi lên...
Đây gọi là các bài thơ đối đấy chị Dế, xem thế nào để vặt cả anh Crom1 và BACNINHCITY06 cho trụi.... đi
Theo môn chắn học này từ thủa đầu xanh. Giờ đã đầu hoa hoa vẫn thích. Góp thêm 1 bài sưu tầm được THƠ CA VỀ CHẮN Những quân bài xuất xứ từ đâu? Câu hỏi bâng quơ bồi hồi xúc động Nó dai dẳng bám vào đời sống Từ đời này nối tiếp đời sau. Cuộc đỏ đen hằn trong trí rất sâu Ta nhớ chúng quen từng nét mặt Chờ một quân ngóng mòn con mắt Còn hơn mong đợi vợ con mình. Những quân bài đi qua như thể vô tình Anh Cửu Vạn cả một đời vất vả Chị Bát Sách ngồi lê nhàn nhạ Thằng Chi Chi khệnh khạng theo hầu. Ù, có lèo—thong thả từng câu Giữa cửa chì không sợ ai tranh mất Ù một ván cũng là chật vật Đến ván sau đợi mãi không ù. Mười chín quân đen—bạch định cố chờ Đến giữa cửa lại là quân Cửu Sách Anh vác đèn thờ ơ đáng trách Sang nhà bên làm một ván ù suông . Cô Ngũ Văn chắc còn bận yêu đương Đến chậm trễ mất ván bài bạch định Tên Tam Vạn xun xoe xu nịnh Đi với thằng Tam Sách, Thất Văn . Sống trong đây cũng dễ làm ăn Hãy cảnh giác có tên phản bội Chị Tứ Sách phân vân chờ đợi Đến cửa ai để bạch thủ, chiếu ù. Đời vẫn xoay quanh như chiếc đèn cù Đốt thời gian đỏ, đen trong chốc lát Cô Nhất Văn suốt ngày ca hát Làm khổ chồng—anh Tứ Vạn kéo xe. Muốn vươn lên—cơm áo cứ nặng đè Sống lam lũ mà vẫn hoàn túng thiếu Không gặp may ta đành cam chịu Đời như anh Cửu Vạn khổ triền miên. Lấy chị Thang Thang có một đứa con riêng Chị không dám nhìn lên, đầu cúi xuống Nỗi buồn chán đi vào tâm tưởng Âm thầm không một chút van xin. Trên Thiên Đình nếu người có phép tiên Cũng bất lực cảnh trần gian hội tụ Họ không sống cuộc đời ủ rũ Vui với nhau trong một ván bài chơi. Vui với nhau để phút chốc quên đời Họ không biết tiến thân ba tấc lưỡi Họ không sống cuộc đời luồn cúi “Báo cáo anh”—quỳ gối khom lưng. Có một quân bài bưng lễ biếu dâng Mụ Tứ Văn chính là quân đút lót Mụ sống bất lương—chuyên nghề luồn lọt Ở nhà lầu Ngũ Vạn giầu sang. Lừa gạt chàng Nhị Sách lang thang Chàng chống gậy đi cầu may hạnh phúc Đời nhân từ có điều gì oan ức Ông già làng xách gậy đi đâu?. Vào nhà ai tìm ba cụ bạc đầu Kính tứ cố làm ván bài kết thúc Chưa hết buồn đau—còn nhiều uẩn khúc Còn nhiều tên giấu mặt lọc lừa. Hiện hình lên con Thất Sách trơ trơ Nửa giấu mặt, nửa cười nham hiểm Cứ để nguyên hình không cần trang điểm Những quân bài hiện rõ hình thù. Buổi sáng nào trời, đất âm u Anh Lục Vạn vác mai đi đào huyệt Cuộc sống của anh nhờ vào người chết Ngửa mặt cầu xin Thượng Đế động lòng. Đời giầu sang mà vẫn trắng tay không Chỉ dám “nhờ xa” chưa hạ bài trắng chiếu Là số phận ngậm ngùi cam chịu Cùng vùi vào đen đỏ rủi may thôi. Số phận những quân bài giống hệt cuộc đời Cuộc đời ăn may tạm thời chấp nhận Hãy kiên nhẫn để chờ ngày kết luận Đời công minh trong cuộc sống nhân từ. Đốt đèn lên—chàng Cửu Sách vô tư Ta vào hội với tình yêu ưu ái Ta vào hội cho đời trẻ lại Quên sầu đau trong một nỗi buồn riêng . Mời bạn bè. Tất cả anh em Cùng kết thúc Ván-Bài-Đời-Cay-Đắng.
Thêm bài nữa. TỰ SỰ Đời vô tình chắn đến với tôi Không học phí, không sớm tối-vô tình Vì chắn cờ bạc-bạc tình Vợ con nheo nhóc, tội tình lắm thay Bỗng đâu sân đình game hay Cho ta cái thú giải khuây tâm hồn Không cờ bạc, chẳng rưọu chè Đã lên là có bạn bè anh em Không kể gần, chẳng kể xa Lương duyên một mối chắn là thú vui Khi ta buồn, lúc ta say Ù thông được ván bay bay trong lòng
-------------------- Bạn sưu tâm bài này ai viết hay quá ! nhưng là của Tổ tôm.120 quân(vì có Thang thang).Cám ơn bạn.
Sau đọc bài thơ STcủa bạn Novitaviet04.Tôi ngẫu hứng góp thêm bài nữa đây: SUY NGẪM Đời người ngẫm cũng lạ thay Giống như bài chắn tối ngày đỏ đen Này đây nhé 100 cây ba bộ Sách, vạn ,văn cộng bốn chi chi Đầu tiên quan huyên bước đi Khệnh khà khệnh khạng 4 chi lặc lè Rồi sau tiếp 12 cô nhị Áo quần bay phấp phới hở eo Chú 3 gầy khằng gầy kheo Cặp kè bám gót túm eo các nàng Thằng 4 kia xếp 1 hàng Ngó nghiêng bàn tán nhiều nàng rất xinh Đám ông 5 cứ lặng thinh Rượu chè cứ uống sân đình kệ bay Kìa thôi chết ô hay chị 6 Đang phân vua Chồng cháu rất ngoan Từ ngày Cậu 7 gặp quan Rủ nhau chắn cạ tan hoang cửa nhà Cũng vừa lúc oang oang gì 8 Tính đã gàn còn nói đến to Tức mình Cụ 9 quát to Về ngay không có lại no đòn giờ Đời cứ thế từ Chi đến 9 Sân đình quê cứ diễn thâu đêm Người giầu thì cứ giầu thêm Ai nghèo thây kệ vay thêm lo gì Mới hay trong bước đường đi Dân đen thì chỉ ù ì tranh ăn Quan thì dài áo chùng khăn Sân đình Thu thuế tàn canh thuở nào Chuyện ngày xưa chuyện hôm nao 100 cây chắn mời vào cuộc chơi.!
Xin tham gia một chùm nữa GIẢI SẦU Mỗi lần vào chém trụi hết lông Lại chạy ra đây viết vài dòng giải sầu giải bực dăm ba chữ Có ai đen thế giống tôi không.! --------------------- NHỦ LÒNG Ơ kìa ! cười đi chứ bạn ơi Thắng ,thua ấy chuyện vốn lẽ đời Gặp nhau vài ván xem may rủi Nay đen, mai đỏ vẫn thích chơi.! ____________ NICH QUEN Đã mấy năm rồi vẫn sân chơi Nhìn thấy tên nhau cũng mừng rồi Đợi Ù ta chát dăm ba chữ Quen nhau mà mỗi đứa môt nơi.! ------------------- THẤP CAO Các cụ ngày xưa chẳng có sai Thiên hạ nhân,ắt có thiên hạ tài Chơi nhiều tất sẽ nhiều kinh nghiệm Chuyển, xoay ,tính toán cao như ai !
Thơ chắn Bác viết... rất là hay Hay Nhất là lúc... Bác bị bay Bị bay tỏ bày ... ra thơ chắn Khoai tặng chút bảo... chúc Bác may.
---------------------- Ơ thế thì tôi ...chắc sẽ giầu Tặng thơ ,tặng Bảo ...biết để đâu? Thôi thì ...cứ chém và cứ viết Khuấy động cho vui ...giảm bớt sầu.!
Ngồi buồn chẳng biết làm chi Bảo thì hết nhẵn bạn đi đằng nào Cuộc đời như thể cái ao Lắm người lội xuống mấy ai be bờ Xun xoe nịnh bợ ngồi chờ Mồm loe mép giải tay sờ túi ai Cho dù ghét đắng ghét cay Sân đình khó sạch lũ hay gạt người
Em cũng đã bay bác Khoai ơi Giếng làng em đợi bác lâu rồi Tiện tay anh ném em hòn đá "Lạc tỉnh hạ thạch" để cùng vui!
nọc chiều mấy chốc lên voi nọc trêu sáu chắn cửa người ,ôm lưng ù nhiều mông đít tím lằn không ù mặt ngẩn tần ngần,tiếc sao!.....//....
cưu vạn bát sách chi chi có 3 con ấy thì đi 1 lèo tam vạn tam sách thất văn có 3 con ấy thì đi 1 tôm sau đây có bài thơ nôm tặng ban quản trị làm quà anh em không vẹo mà u thì chắc ù xuông hơn xuông 1 tí là ông cửa chì không hơn được điểm cùng hàng là Thông. bạch thủ điềm chẳng là bao nhưng mà lên được cửa chì cũng to bộ chắn có 4 con chi chờ được bạch thủ dủ tiền qua đêm
Chơi chắn là thú thảnh thơi Ngồi chơi chắn cạ là vơi nỗi buồn Ai ơn đừng thắng rồi chuồn Để lại bức xúc nỗi buồn cho tôi.
Thơ vui về chắn cạ ( Củ khoai lang sưu tầm) LỜI CÁC CỤ DẶN LÚC CHẮN CHƠI Không biết chơi chắn thì thôi Chơi rồi phải biết tới lời người xưa ………………….. Ngũ văn mà gọi chi chi Một hai cửa nữa kiểu gì cũng lên Bạch định đợi nhị thì hên Tam văn thất sách đi liền với nhau Chắn, cạ có trước có sau Khi liền tay đấy, khi đầu với đuôi Năm chắn chính chữ thi cười Bốn chắn chính chữ thì trời ơi đau Tam vạn gọi tiếng lên mau Thất văn nghe thấy ở đâu chạy về. ………….. Chắn CẠ xuất sứ ở quê Giờ đã lên mạng mang về niềm vui!