Ở đời quan trọng nhất là tinh thần, với một tình yêu đích thực và cao cả, thể xác không là gì cả, chỉ quan trọng là hình bóng người ấy vẫn luôn hiện hữu trong mỗi chúng ta, lúc nào cũng bên cạnh ta, không quan trọng có chạm được hay không. Nếu chúng ta luôn tôn thờ tình yêu thì người ấy vẫn mãi là người ấy.
E viết cái đấy là cho nhiều người ấy, trong đó có cả anh đấy Yêu cái đấy thì E không những yêu mà còn cuồng ấy chứ Đêm mà không gặp và quất vài trận là vật không ngủ được A ạ
Không phải tâm sự mà là tâm trạng yêu đời SĐ có nhiều người yêu quý Dế mà phải đón nhận chứ Hoa héo úa vàng ca ca
anh ơi ,em gặp một người cái nhìn để nhớ,cái cười để thương phải chăng người của quê hương dẫu răng chưa nói đã vương tơ lòng
thơ ơi tôi nói với thơ nay tình tôi rót can nào cung say say trong nhân thê lắng đọng tình say bao dĩ vãng không phai
Chị tôi lớn tuổi hơn tôi . Mẹ tôi kém tuổi bà tôi rất nhiều . Ô Kìa có một cánh diều . Diều mà có gió thì diều sẽ bay
nếu anh hỏi mùa nào em thích nhất là thi nhân em chi thich mùa thu lá vàng rơi trong nắng nhạt sương mù em sẽ kết sợi thơ ình thương nhớ
chông la trụ côt trong nhà chông là chỗ dựa cho ta hàng ngày chồng la chú cuội trên mây lân nào về muôn cũng đầy lý do chồng là môt chú ngưa thô là người lãng mạng thích bồ yêu hoa chồng la vệ sĩ,chồng là xe ôm da đương thich phở chê cơm về nhà chê phở không hơn cơm nhà
em yêu thì cũng đã đôi lần đau thương cũng đã bôi phần anh ơi nhưng thơ chưa viết thành lời giờ em thử viết xem đời cười không