Khi chiếc bóng và nỗi buồn úp mặt giận nhau Em biết treo vào đâu nỗi lặng thầm cô độc? Không pải như ngày xưa để dễ dàng òa khóc Đôi khj chỉ vì những điều em giận không đâu.. Khi chiếc bóng và nỗi buồn úp mặt giận nhau. Như mưa nắng thản nhiên về hai lối Em biết cầm tay ai để vỗ về đêm tối..? Vỗ về mình đừng cồn cào đớn đau.. Mỗi ngày soi gương xem ngày tháng bạc màu Thời gian đuổi mùa xuân xa hút Mỗi năm đôi lần đi mừng hạnh phúc Em chạnh lòng hỏi mình hạnh phúc ở nơi đâu..? Chỉ chiếc bóng tủi hờn lẽo đẽo đằng sau Lay nỗi buồn mỉm cười mỗi sớm mai thức dậy.. Em còn lại những xước trầy thảm hại....
Nắm lấy tay anh Chỉ mong thế thôi, đến tận cuối cùng Từng giây phút trôi, ánh mắt rạng ngời Cầm tay bước đi, tiếng yêu cất lời. Và anh cám ơn cuộc đời này Đã mang em về bên mình để rồi Mỗi sớm mai khi thức dậy, anh nói rằng Hãy yêu anh và bên anh người nhé! Nắm tay anh thật chặt, giữ tay anh thật lâu Hứa với anh một câu sẽ đi trọn tới cuối con đường Đến khi tim ngừng đập và đôi chân ngừng đi Vì em yêu ơi xin em hãy cứ tin. Nắm tay nhau thật chặt, giữ tay nhau thật lâu Để hứa với nhau một câu sẽ đi trọn tới cuối con đường Đến khi tim ngừng đập và đôi chân ngừng đi Thì đôi ta cũng sẽ không xa rời.
ĐÊM BUỒN NHỚ EM Một thoáng yêu ! Đi suốt con đường anh mới gặp em Giữa dòng đời cho ta bao xao xuyến Đôi mắt em là biển tình yêu lưu luyến Tháng Sáu mùa hè, tháng sáu đê mê Anh một thời là những ước mơ vui Những buổi trăng hoan tháng ngày kiêu hãnh Vô tình em đến như cơn mưa chiều tạnh Anh lại thấy mình ngơ ngẩn chồi non Giữa dòng đời ta đến muộn nhau hơn Cho cái nắng mùa hè bao khao khát Bàn tay em như cơn mưa chiều dào dạt Anh uống vào mềm mại lắm thanh tao Biển tình yêu say đắm ngọt ngào Như vùi lấp màn đêm chìm vào vũ trụ Anh say em vầng trăng vàng khiêu vũ Và hóa thành chàng Cuội chút rong chơi. Anh thấy em dẫu ở muôn nơi Những phút nhớ nhung như từ trong cổ tích Anh sợ hãi một điều như rất thật Nếu ngày mai của vở kịch cuộc đời Em đến bên lòng những tháng năm ơi Khúc tình muộn như bao lần lửa cháy Anh sẽ ra đi nhưng luôn nhìn lại Em đến bên lòng một thoáng mãi trăm năm. TỐNG TRƯỜNG GIANG-được yêu là hạnh phúc
Lại Gần Hôn Em Lại đây bên em, anh hỡi chớ khi xa em đêm nay Lại gần bên em Vẫn biết đôi ta chia tay, nhưng trong lòng còn mê say Lại gần với em ... Lại đây bên em, hãy nói ta luôn yêu nhau Tim ta chẳng đổi thay đâu Hãy nói anh không ra đi cho em đừng buồn chia ly Lại gần với em ... Anh ơi nhớ nhé, Hãy cố quên em thương đau và cười lên xin nhớ nhé Hãy cố khơi lên trong ta bao nhiêu kỷ niệm đam mê Những lúc đôi ta còn trong tay nồng say sưa Anh ơi nhớ nhé, Hãy cố khơi lên trong ta từng ngày qua bao đắm đuối Hãy cứ như ta đang yêu như duyên tình còn yên vui Hãy tới hôn em lần cuối, bên em rồi thôi ... Lại đây bên em, đã muốn xa em đêm nay Sao anh nhạt nhòa nước mắt? Hãy cố vui lên anh ơi quanh ta dòng đời đang xoay Cuộc đời vẫn tươi ... Lại đây bên em, chớ nói cho ta nghe thêm Bao nhiêu lời nồng quyến luyến Sẽ thấy không lâu anh ơi đôi ta đành phải quên nhau Rồi lòng đớn đau ... http://mp3.zing.vn/bai-hat/Lai-Gan-Hon-Em-Ngoc-Lan/ZWZ9ZB70.html
Anh nhớ em... Anh nhớ em nhớ cồn cào, da diết Nhớ những nụ cười, ánh mắt, đôi môi Nhớ trái tim đập thổn thức liên hồi Khiến một chàng trai phải bồi hồi, vương vấn Anh nhớ em, nhớ hàng phố dài bất tận Những con đường sao quá đỗi thân quen Nụ hôn đầu trong buổi tối nhá nhem Làm một chàng trai canh ba còn thao thức Anh nhớ em...những giận hờn, ấm ức Khi dỗi hờn, trách móc, làm ngơ Ôm chầm lấy anh, thì thầm từng nhịp thở Sống đến bạc đầu, gối mỏi, răng long Anh nhớ em, lệ ứa trong lòng Vì đợi, vì chờ, vì ngóng trông mòn mỏi... Để nơi đây mênh mông một cõi Hỏi đến bao giờ duyên - phận mới gặp nhau? TỐNG TRƯỜNG GIANG -Được yêu là hạnh phúc
Em vẫn sống như ngày xưa vẫn sống Vẫn vui đùa, vẫn hát vẫn cười tươi Khi hè về trăng lên vẫn dạo chơi Vẫn lặng ngắm Neva những chiều ráng đỏ Bởi nỗi buồn thời gian đã xoá Và tình yêu thành kỷ niệm xa xăm Em đã quên, vâng em đã quên anh Anh đối với em đâu phải là duy nhất Xin đừng giận em vì đó là sự thật Em không muốn dối mình và không muốn dối anh Tình yêu qua như làn gió mỏng manh Thì chuyện đó phải chăng em có lỗi Xin đừng trách em là người mau thay đổi Vì tình yêu chỉ đến một lần yêu Những gì năm tháng đã cuốn trôi Sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại!
Đã qua rồi - Thời vai quàng khăn đỏ Thời thanh xuân, thời rực lửa con tim Bao khó khăn, bao gian khổ nhấn chìm Mà kiêu hãnh vươn lên trong bão, gió Đã qua rồi - Thời những đêm trăng tỏ Ngồi bên nhau cùng tâm sự nồng nàn Ngắm trời sao mà trút nỗi mơ màng Ôi sung sướng khi trao nhau mắt biếc! Đã qua rồi - Thời trung niên thắm thiết Thời xông pha, thời cứng cáp nhất đời Những chiến công, những kết quả sáng ngời Như cây xanh đang xum xuê hoa lá Đã qua rồi - Thời hồng căng đôi má Thời đạn bom coi sống, chết như không Chẳng lăn tăn vương víu chút bụi hồng Hồi tưởng lại mà lòng thêm da diết Đã qua rồi - Thời anh hùng bất diệt Sử sách nào? Ghi đầy đủ những xót thương, Sử sách nào? Ghi gian khổ những dặm trường? Bao hạnh phúc, buồn vui đừng quên nhé!
Mùa thu không em Mùa thu sang trong nỗi nhớ không em Mưa vẫn rơi trên con đường hiu quạnh Anh bước đi trong một chiều thu lạnh Trên con đường đã vắng bóng em yêu... Ngày em đi, ta nhớ, một buổi chiều Em đã hẹn ta ở cuối con đường đó Chiều hôm ấy mưa rơi, ta vẫn nhớ Hai đứa đi bên nhau chẳng nói một lời... Em chẳng nói nhưng mắt em đã nói Lời chia tay, mắt em đã nói Lặng nhìn mưa rơi hay em khóc? Lá vàng rơi và em đã đi rồi.... Tôi biết rằng em đã yêu Biết nhưng chỉ để biết thế thôi Em đã ra đi, đi mãi mãi Chiếc lá vàng rơi, thu dần trôi.... Và rồi khi chiếc lá thôi rơi Khi mùa thu yêu dấu đã qua Ngắm chiếc lá vàng em gửi lại Dường như tôi lại thấy em tôi.