Trên mơn mởn đào tơ cũng cạch Dưới mum múp cũng đệch thèm coi Em tôi đã chán sự đời Giam mình cửa Phật làm người xuất gia Chốn cửa thiền tách xa trần thế Khoác nâu sòng dâu bể làm ngơ Hỡi ôi Thánh Chém bây giờ Phải đâu Thánh Tửu- Thần Thơ thưở nào Đầu trọc lóc ra vào cổ tự Chân không giày tối ngủ trong am Câu kinh tiếng kệ mùi trầm Ăn chay niệm Phật tối nằm bơ vơ Chẳng còn thú ngâm thơ thưởng nguyệt Lánh bụi trần tách biệt thế nhân Kệ thây thời thế xoay vần Cạch trên cạch dưới bước chân vô chùa.
Anh rất muốn nhưng mắt kém lắm, chơi ở chợ Phiên nhiều khi bài què cứ tưởng tròn bài chạm cũng không ăn cứ ngồi chờ bt. Lúc cây chờ lên bấm ù không được nhìn kỹ mới biết bài chưa tròn, thế thì thi sao đc hả em.