Tiền bối cho cái lịch đi ạ, say với phê khác nhau nhiều lắm cơ. Cơ mà ko được mang tài liệu vào phòng thi, chỉ trưng ra thẻ căn cước để tại hạ khẳng định lại là cuối cùng tiền bối 34 hay 43 tuổi còn tiện đường xưng hô, chứ như cái tên của tiền bối thì suốt ngày móm nếu oánh phỏm.
Nói bậy nó lại khóa nick giờ đã viết ngày giờ âm lịch mà vẫn bị soi , có ai đơn từ gì ghi ngày âm lịch đâu, đọc là phải biết là đùa chứ...Chị Thắm rách việc ghê
Cảm ơn tiền bối nhé. Chuyện trò thân mật thế, còn lên lịch hẹn hò với nhau, vậy mà tiền bố kêu bị ném đá. Tiền bối trồng cây ăn quả xong quên hái, chẳng may nó rơi vào, lại kêu hàng xóm ném trộm. Túm lại, lần sau tiền bối diện váy đi, đỡ bị thiên hạ người ta xỏ xiên mặc quần đùi rách hở cmn trym. Tiền bối nhé
Này này cái chị Trym Công Làm ta cứ ngỡ bóng hồng đâu ra Hai phai rõ thật rườm rà Trích ngang lý lịch thật là lôi thôi Làm cụ tưởng kẻ đ..ngồi Đêm qua mất ngủ bồi hồi suốt đêm Mỗi khi Nghĩ Đến Lại Thèm Nhớ cô Cai Sữa cả đêm vật mình Nay còn Mai Hạ xinh xinh Làm cho lòng cụ chữ tình xốn xang Năm canh giấc ngủ mơ màng Trong mơ còn thấy bóng nàng " Rượu Vy " Cụ đây xuân tái đương thì Mơ hồng ấp mận cũng vì lòng tham Đào tiên đã bén tay phàm Thì vin cành quýt cho cam sự đời "Rượu Vy" với "Cai Sữa" ơi "Trym Cong" mơ tưởng xa xôi chi phiền "Nghĩ Đến Là Thèm" phát điên Nào ai hiểu được nỗi phiền trong ta Có thằng bạn" Hữu" thì xa Lâu lâu nó lại làm ma nhát người Giả hoa giả bướm trêu ngươi Làm cho náo động tiếng cười Nghinh Phong.
Chiếc xe buýt lao nhanh đến. Phanh cái keet... Mọi người vội vàng lao lên, ai cũng muốn nhanh vì trời nắng, nóng. Với lại cũng muốn nhanh để kiếm cho mình một cái ghế. Tôi cũng vậy vội vã lao lên. Chưa kịp ổn định thì chiếc xe đóng sầm cửa rồi lao đi. Do mất thăng bằng Tôi vô tình đạp lên chân của một thanh niên đứng kế bên. Đang tính quay sang nói lời xin lỗi thì: - Mày mù à, đạp lên chân bố mày rồi đấy. Vừa nói xong gã thanh niên bặm trợn đẩy Tôi một phát tý ngã. - Xin lỗi. Tôi vô ý quá. - Xin sỏ cái đéo gì? Mắt gã thanh niên đỏ gay lên đẩy Tôi cái nữa. - Tôi cũng bực bội vì đã nhịn rồi mà nó vẫn gây chuyện. Thế mày muốn gì? Tôi quát hỏi lại. Không khí trên xe trở nên căng thẳng. Mọi người im lặng theo dõi. - Thế mày thích gì? Gã thanh niên lại đẩy Tôi và hỏi. Bỗng đâu có một em gái tóc nâu môi trầm lao đến ôm Tôi, quỳ xuống chân Tôi mếu máo nói: Anh đã hứa với em là không giết người trước mặt em nữa mà. Cả xe im phăng phắc. Không ai nói lời nào. Và tất cả hành khách đều xuống hết ở trạm dừng kế tiếp, tất nhiên trong đó cũng có cả gã thanh niện bặm trợn kia. Mình cũng chẳng biết cô nàng tóc nâu môi trầm to mồm kia ở đâu ra và từ đâu tới. Thấy buồn vì một mình một xe đi hết chặng đường dài, vì tài xế cũng chẳng buồn bắt thêm khách....
Vậy mà nhân vật vô tình dẫm phải chân gã thanh niên kia không tìm cô gái tóc nâu đó mà cám ơn vì đã cíu mạng mình nhề
Kiếm bạn thì rất dễ nhưng để có được một người mà mình có thể tin tưởng trao gửi trái tim thì thật là khó..
Ở làng nọ có một anh chàng có tính rất là xấu nết, nhà anh ta có gì thì giữ khư khư cả đời chả biết cho ai cái gì bao giờ, dù có thừa thãi không dùng đến. Ấy vậy mà của nhà hàng xóm có gì là anh ta dòm ngó cứ muốn mang về làm của riêng nhà mình, đã thế lại còn có máu 35 trong người, cứ canh me chồng con người ta đi vắng là kiếm cớ sang nhà ve vãn vợ người ta. Mà vợ hắn thì hắn giáo huấn đủ điều, nào là tứ đức, nào là tam tòng, nào là phụ nữ là phải giữ gìn phẩm giá tiết hạnh làm đầu. Mà khốn nỗi lão ta xưa nay lại cứ mèo mả gà đồng thành quen mà của nhà thì lại bỏ bê nên chị vợ ngoài miệng thì vâng dạ cho xong, chứ thực ra trong lòng cũng không phục, và cũng muốn chờ cơ hội thì cũng trăng hoa cho hả sự đời, nhưng lão chồng vốn là người va chạm trong chuyện vụng trộm đã quen nên lão cảnh giác lắm nên chị nàng chả biết làm sao được nên đành im hơi lặng tiếng để chờ cơ hội. Cho đến một ngày kia bỗng lão chồng ốm nặng, bởi tính trăng hoa phóng khoáng nên có nguy cơ lành ít dữ nhiều. Hắn nằm chờ chết và nghĩ đến của cải, vợ con mà nước mắt hắn trào ra, hắn lo rằng nhỡ không may hắn chầu trời thì thôi rồi của mình thiên hạ họ sài, con mình thiên hạ họ sai, vợ mình thiên hạ họ dùng thì đau đớn lắm, thôi thì ta chả có phúc sống mà hưởng thì cũng chẳng thằng nào còn dùng được với ông. Rồi hắn nghĩ cách để làm sao khi hắn chết đi thì vợ hắn cũng chẳng có ma nào thèm dòm ngó đến thì lão mới yên. Trong giờ phút sức tàn lực kiệt lão bỗng nghĩ ra một cách và ra dấu cho vợ lại gần rồi hắn thều thào bảo. Mình à chắc tôi chả sống được nữa, tôi đi của cải để cho vợ con dùng là tôi yên tâm rồi, nhưng tôi tiếc cái ấy của mình lắm vậy trước khi ra đi mình cho tôi xờ lại nó tý cho đỡ nhớ nhé. Chị vợ nghĩ thôi thì hắn sắp chết nên cũng đành chiều hắn lần cuối, nào ngờ khi bàn tay hắn vừa lần vào chỗ ấy thì hắn gắng hết chút hơi tàn và cào mạnh vào cái ấy của vợ khiến máu me chảy ra, xong hắn cũng lập tức tắt thở. Hắn chết được khoảng bốn năm ngày thì chị vợ bắt đầu rước dai về nhà hú hí, vong linh lão chồng còn vất vưởng ở nhà nhìn thấy thì lộn ruột lắm. Và trong lòng hắn cũng nảy sinh nhiều cái thắc mắc khó hiểu về việc hắn đã cào choét ra thế mà sao mụ vợ lão vẫn còn vớ vẩn được. Vì thế đêm hắn mới hiện hồn lên và quát mắng rồi tra khảo vợ. Chị vợ bấy giờ mới lắp bắp thanh minh rằng lỗi là tại anh đấy, em có muốn vậy đâu nhưng do anh cào choét ra giờ nó mọc da non ngứa ngáy thì hỏi làm sao mà em chịu được hả anh. Nghe vợ nói thế hắn bỗng nghĩ ra điều gì đó liền lao đầu vào tường và chết một lần nữa.
Non bồng nào phải đâu xa Quanh mình ta đấy đúng là cõi tiên Vây quanh nào chúng bạn hiền Vợ con hạnh phúc là tiên trần đời Tâm hồn trong sáng thảnh thơi Không thù không hận sống đời bình an Đêm say giấc ngủ thanh nhàn Ngày vui bè bạn lòng tràn ý thơ Nhà nghèo nhưng phúc lại to Không tiền dư dả, chả lo trộm vào Không thù kê gối ngủ cao Lắm bạn đi đến chỗ nào cũng vui Vợ yêu cơm sắn cũng bùi Con thương cà muối cũng mùi cao lương Bạn hiền ngon hớp rượu xuông Tri âm rau luộc tầm thường vẫn ngon Bạn yêu méo cũng hoá tròn Đời thương lỡ bước vẫn còn người nâng Thanh bần vui cảnh gió trăng Hoà trong tình nghĩa, ví bằng cõi tiên...
Hic... Tưởng chọn biển số xe ra đến nơi đón.. Chú Oánh Lô đê.. Trúng thế éo nào anh em chả kiếm đc cái chân giò, à chân gà...