Thật buồn cho phận nữ nhi.. Đọc mà không cầm lòng được. Tôi đã khóc mất mấy ngày. Đáng thương quá đi. Thật tiếc cho em một con người ngây thơ trong sáng, thật thà chất phác như kim cương... Xinh đẹp mà: Chưa một lần cao cao bên cửa sổ Chưa một lần nắm cổ tay ai... ................. Tiếc thay............
Vái cả nhoái, lại còn tự nhận mình là Gái Ngoan Phố Thổ nữa chứ. Chưa cầm tay trai lạ bao giờ không có nghĩa là chưa cầm chân hay cầm những thứ abc, xyz khác nhé cô em. Định lừa cả lão phu à ! Anh đi em nắm bàn tay Anh về em nắm thứ này thứ kia Thương hoa tiếc ngọc, khóc tận mấy ngày thì giúp cho em nó một vé đi. Hai đứa mày hâm hâm dở dở vớ vẩn lại hợp với nhau, mà khôn ra đấy. Chim khôn đậu nóc thanh lâu Bướm khôn bướm đậu ở đầu con chim
Nói thật nhá.. Anh @Mạnh Đức ơi. Em và cô ấy @Em Chưa 18 ý đã biết nhau từ lâu rồi. Đó là một chuyện tình buồn. Em đã cố quên và cất nó vào ký ức. Nhưng Anh nói đến làm em lại phải nhớ: Kỷ niệm xưa ngỡ chừng như im bặt Chợt hiện về nguyên vẹn ở trong tim.. Em muốn kể câu chuyện này nhưng vì thời gian không cho phép, chuyện dài nên để sau vậy...
NỖI NHỚ NẮNG HÈ * * * Hà Nội ơi Rửa lửa nắng tơ lòng Cho nắng vương Nơi sân trường phượng nở Kỉ niệm ơi Nắng sẽ sôi sục nhớ Để lòng người Muôn thưởu ngóng trông nhau Kỉ niệm xưa Sẽ mai chẳng phai màu Cho luyến thương Một thời theo trang vở Kỉ niệm ơi Bạn bè ta có nhớ Nắng khi xưa Sân trường rộn cười vui Bạn bè ơi Năm tháng mãi qua rồi Cho hôm nay Nắng hè chan chứa nhớ Cho hôm nay Ta gọi nhau nhắc nhở Ngày qua mau Ta cũng lớn khôn rồi Nắng hè ơi Nồng ấm khắp muôn nơi Gửi yêu thương Cho khắp mọi mái trường Tặng chú @lê lập 89 theo yêu cầu trước trận đấu HYC lần 2 tối qua nhé !
Đã đen lại còn rậm lông Hỡi ơi, hết thập lại hồng là đâu Khôn thiêng ngụ ở trên đầu Kẻ thiên người vị cho sầu lòng ai Chợ phiên vui một canh bài Đỏ đen mới biết các ngài không thương Vận đen, đen đến chán chường Cô đì đọc hãm hết đường làm ăn Ngồi đần mặt những nhó nhăn Hai mươi mấy ván không lần ù xuông Người ta xướng vọng như chuông Mình thì im ỉm như phường hết hơi Người ta cá lội hoa rơi Mình thì tôm gãy, lèo trôi lững lờ Người ta lên đã được chờ Mình thì một chắn, vật vờ bảy năm Người ta cây sáng như rằm Mình thì u tối...cây nằm trên boong Người ta chạm phát là thông Mình thì xiên cạ, ăn xong vẵn què Người ta được cỡi được đè Mình thì dập dụi té re cả quần Người ta thì đỏ rần rần Mình thì đen nhẻm như gần lò than Người ta cười nói chan chan Mình thì ngậm thị mà tan nát lòng Người ta hết thập lại hồng Mình xuông còn khó, há trông tôm lèo Người ta tám đỏ hò reo Mình thì ngồi đực mốc meo cả mồm Người ta bạch định ù tôm Mình thì đói chắn còn ôm cây què Vậy nên chả đuổi cũng ze Về Nghinh Phong Gác ngâm vè vịnh thơ.
Bàn em có mỗi hai người Mời anh Quang Ước vào chơi vui cùng Vậy mà anh chạy lung tung Để em cô lẻ vẫy vùng tay ba Cả làng nuôi được con gà Con này cũng tạm già già rồi đây Chờ Cụ đi dạo chốn này Phút chót Cụ đỗ ở ngay cửa nhà Hai bạn cũng đã bay xa Em xin tạm nghỉ vì là tay đôi Em đã đun nước thật sôi Làm lông cắt tiết bỏ nồi anh ơi
Anh đang dạo gót chợ Phiên Bỗng thấy tin nhắn anh liền ghé coi Thấy em anh cũng muốn ngồi Giật mình thấy cược anh thời chạy mau Sân Đình anh chiến bấy lâu Thấy cược năm mét, quay đầu chạy ngay Bởi vì Quang Ước xưa nay Chuyên chơi bàn bé, chả cày bàn to Nên đành cam chịu mặt mo Thấy em mà chả dám thò đầu sang.
Lữ khách lang thang lỡ lộ trình. Thấy nghinh phong gác ánh đèn xa xa Vội vàng thi triển thiên long Tới nơi gõ cửa mong xin nghỉ nhờ. Mạnh Đức vui vẻ đón chào. Chẳng hay lữ khách phương xa tới vầy. Thưa rằng tôi vốn họ Ngô Tên thời Anh Đức người vùng biển Đông. Hàn huyên tâm sự vơi đầy. Anh em thỏa chí hẹn ngày đầu xuân
Ô sờ kê con tê tê Hẹn gặp tên Lập họ Lê một ngày Mùa này đang bận đi cày Thời gian chưa có hẹn ngày báo sau..
THIẾU NỮ BÊN HỒ SEN Gặp em ở giữa đầm sen Em mang áo yếm , thêm men thơm nồng Nụ cười tươi thắm tuổi hồng Trái đào đón gió cho lòng ai say Dáng em sức sống tràn đầy Hồ sen thơm ngát hương say em rồi ...!
VẪN _NGU... Bờ đê đội chiếc nón mê Tay cầm tẩu thuốc nghĩ về cuộc chơi Năm mươi đã quá nửa vời Văn văn vở vở, ngẫm đời vẫn ngu Xa trông non nước mịt mù Bờ đê vắt vẻo gật gù nghĩ suy Đời còm ham hố chi chi?? Những mong chi đứng, bỏ đi chi ngồi Gặp chùa những ước hoa rơi Phá lòng chay tịnh muốn xơi chép vàng Vắt chân đội nón mơ màng Mân mê tẩu thuốc lòng mang nặng sầu Số khó làm chẳng nên giàu Lô đề vướng nợ nặng bầu tâm tư Triền đê ngồi đó thù lù Ngũ thập niên...thấy, vẫn ngu như thường...
Cắt gần như hết nghĩa cây Ngũ Văn Ở đâu đó cây bài như vận vào cuộc đời anh Ngủ Văn nhỉ. ...Vỗ tay mà hát Ngẩng đầu mà hỏi Trời đất mang mang Ai người tri kỷ lại đây cùng ta cạn một Hồ Trường ...