Quang Ước tôi bởi mắt mờ Muốn nhìn đời tỏ phải nhờ kính soi Áo quần, dầy dép hẳn hoi Cổ cồn áo trắng vui chơi xa gần Đêm đêm vẫn chả có quần Huống chi xà lỏn, vướng chân rườm rà Năm mươi tuổi tác chưa già Cũng tường đạo lý ông bà dạy răn Ở đời manh ao tấm quần Sao cho hợp cảnh ra phần tôn vinh Trăm dân ngụ chốn Sân Đình Sao cho coi được mắt mình mắt ta Phải đâu là trẻ lên ba Quần đùi, áo cộc, khoe ra chốn này Những lời gió thoảng gió bay Việc chi ám tới thân này Ken ơi Dở hay muôn sự ở đời Mặc cho thiên hạ buông lời thị phi Đôi co thì có hay gì Nhường cho ai nhất, ta nhì là xong Tránh Voi vạn sự ung dung Dở hay đã sẵn ở trong lòng người Sân Đình ta đến ta chơi Vui vầy mua lấy tiếng cười thanh cao.
Một thời ngang dọc tung hoành Nam chinh Bắc chiến, Sân Đình nổi danh Sa cơ lỡ vận nên đành Bờ đê bụi chuối gửi mình sớm hôm Vơ bèo vặt tép kiếm cơm Ngó về Vương phủ nguồn cơn sụt sùi Anh hùng thất thế lạc thời Về làng cày cuốc cam đời hàn vi Than ôi...thời thế đen sì Đầu đường "Chánh Tổng" vác chùy chặn xe Một trang hảo hán đỏ loè Ôm năm chục bảo ra khoe với đời Đầu đường, xó chợ, ông ngồi Nhìn về Vương phủ tiếc thời liệt oanh Khôn ngoan một thưở lọt vành Giờ đây thất thế cũng đành ngậm cay Hỡi ơi trời thẳm đất dày Cao xanh ngó xuống chốn này mà coi Thần Tham danh tiếng ở đời Vì đâu đến nỗi nổi trôi thế này.
Đến đây ngẫm lại sự đời Đệ huynh Ma Xó một thời có nhau Huynh đau lòng đệ cũng đau Huynh buồn đệ cũng thẳm sâu nỗi buồn Đệ nay vạ vật Đầu đường Còn huynh mang của lót đường Chợ phiên Từ ngày huynh lạc cõi tiên Mặc đệ sống chết đâu phiền đến huynh
Anh hùng trí đoản ngắn suy Khen thay một bậc nữ nhi tường trình Xưa nay vui chốn Sân Đình Thần Tham_ Quang Ước kết tình đã lâu Một lòng nghĩa nặng tình sâu San bùi xẻ ngọt dốc bầu tâm can Tình tình nghĩa nghĩa chan chan Vui vầy chắn cạ, luận bàn việc thơ Cùng nhau gây dựng cơ đồ Đã thành Ma Xó vịnh thơ Sân Đình Vườn đào kết bái đệ huynh Nghinh Phong thơ phú thắm tình tri giao Nguyệt nương cô ở xứ nào Lang thang phiêu bạt lại vào tận đây Chuyện đời luận việc dở hay Rẽ tình huynh đệ cao dày bấy lâu Thần Tham bỏ phủ Đại lầu Đầu đường, xó chợ, gầm cầu, ẩn thân Đau lòng chúng bạn xa gần Ước tôi nhìn thấy cũng phần xót xa Buông lời thương một Xó Ma Thất thời thất thế phải ra đứng đường Phơi mình dãi gió dầm sương Để cho chúng bạn lòng vương vấn sầu Mấy lời than vãn với nhau Phải đâu phụ khó tham giàu với ai Nguyệt nương suy luận dông dài Lấy lời trong bụng luận đời thế sao Trước là chia rẽ Ma_Dao Sau là có ý nhắm vào đệ huynh Thiệt người mà chả lợi mình Mong cô nghĩ lại... thấu tình trước sau.
Than ôi một thuở hùng anh Giờ đây cũng chỉ loanh quanh dưới làng Vận đen đã trót nặng mang Còn gì đâu nữa để màng lợi danh...
Xin phép cụ @Thùa Văn Mái cho em được dẫn lời ! Thường nghe : Bầu ơi thương lấy bí cùng - Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn... Chúng ta vốn dòng dõi Lạc Hồng, cùng trong một nước. Tuy rằng địa vị, tuổi tác khác nhau, nhưng cùng chung niềm đam mê chắn cạ. Cái lẽ ấy thôi, đã khiến chúng ta mong có duyên tri ngộ, có tình nghĩa bằng hữu trong đời, giúp đỡ nhau mỗi khi khó khăn hoạn nạn. Thương nhau mà sống, thông nhau mà sướng Lại nghe : Một cây làm chẳng nên non - Ba cây chụm lại nên hòn núi cao... Ngẫm cũng đúng thay. Nhưng cả một Tiêu Dao Phái của chúng ta với Nghinh phong gác qui tụ quần hùng của 36 động 72 đảo lập ra, há chẳng phải chỉ có ba cây thôi sao? Nhưng làm thế nào cho đúng nghĩa một hòn núi cao? Các anh chị cùng với em sinh ra giữa buổi bạc bài bị cấm đoán, muốn được thỏa chí bình sinh mà chỉ sợ có ngày tù tội. Thật đau khổ lắm thay. Còn lại góc Sân Đình, không kể ngày đêm, mưa gió, tha hồ phỉ chí vẫy vùng, ăn tôm ăn cá, bắt gà, chẳng sợ trời chẳng sợ đất (chỉ sợ điện mất, mạng treo). Còn gì vui hơn? Nhưng hỡi ôi, đâu phải chúng ta ai cũng như nhau. Có người sinh ra giữa bạc vàng nhung lụa, có kẻ oe oe từ những ổ rơm. Nhưng "dù cho nhà rách nợ đòi - Phong lưu vẫn cứ giữ nòi phong lưu". Niềm đam mê vẫn là bất tận... Thật khổ tâm thay Nay chúng ta cùngchung một hội, chung niềm đam mê, tuy nghề nghiệp, giới tính, địa vị khác nhau, song độ nghiện người nào cũng có. Còn gì đau hơn khi đam mê không thỏa, chí khí phải chùn chỉ vì một chứ TIỀN. Các cụ dạy rằng : Nửa miếng khi đói bằngmột trăm gói khi no... Lá lành đùm lá rách. Lá rách ít đùm lá rách nhiều. Lá rách nhiều đùm lá tả tơi. Em đang trong tình trạng tả tơi khi có học vị Tiến sĩ mà nợ MOD tận 500.000.000 bảo Tiền bạc như này hỏi sao có thể là gái ngoan, chính chuyên cho được ? Em viết hịch này, mong đợi lòng hảo tâm của tất cả các anh chị, từ những người quen biết đến những anh chị em mới nhập môn, cho @Em Chưa 18 - gái ngoan phố thổ, dịu dàng, tử tế, thật thà chất phác, ngây thơ, trong sáng và thuần khiết như pha lê , 18 tuổi chưa hề cầm tay trai lạ, chưa một lần bén mảng tới nhà nghỉ hay khách sạn xa hoa này vay ít bảo, mỗi người một chút ít, để em gom góp trả nợ MOD cho khỏi nặng lòng cô thôn nữ . Tâm tư này, vài ba dòng không sao kể xiết. Những ân tình, trọn kiếp không quên. Đa tạ...
Kệ... chả quan tâm, đang nợ tận 2 tăm nên chả giúp được,.. ở đây em chỉ đích danh cụ @quanguoc1970 nhé, cụ này đại gia phố núi, tiền tiêu như nước, mỗi tháng nạp tầm gần chục củ... em cứ theo chú .. à anh ấy sẽ được đời đời ấm no
Cụ già rồi lộc lá cũng ít. Mà Ken nhé đừng có xúi bậy trẻ em dưới tuổi thành niên nhé. Theo cụ ấm chả thấy đâu mà no bụng là cái chắc đấy.
Chưa 18, có lẽ khoảng 13~14 gì đó. Cẩn thận đó cụ kẻo có người tặng cụ mười mấy quyển lịch cụ bóc dần cho đỡ buồn tay...