Thi hương đến ván thứ mười Khai ù được phát tưởng đời lên tiên Ván mười một mải đếm tiền Bỏ ù cây trước được đền bay luôn...
Mười một em vẫn thứ hai Mười hai gặp phải thằng trên khai ù Chi lên đúng cửa mờ u Thế là e tạch mất từ kỳ ba.
Bên cà phê Buôn Mê toả khói Lòng thoảng buồn nghĩ tới cố nhân Giờ đây có lẽ Thánh Thần Còn đang phiêu bạt theo chân Bát gàn Đang ngất ngưởng mây ngàn núi thẳm Đang mặn nồng say đắm bên hoa Lò to đêm bảy ngày ba Sớm chiều đóng gạch, dứt ra chả đành Hay các Thánh lầu xanh vui vẻ Cùng cô Tư tươi trẻ mặn nồng Hay nơi tiên cảnh non bồng Ngâm thơ thưởng rượu, vui không muốn về Cảnh đất trời đắm mê lữ khách Chốn non bồng ngây ngất văn nhân Đắm say chả nỡ dời chân Vui vầy sơn dã gửi thân tháng ngày Gác Nghinh Phong phủ đầy nhung nhớ Chốn Nguyệt lầu nhớ thưở hàn huyên Nào đâu hình bóng bạn hiền Nào ai lạnh nhạt để duyên hững hờ Gác Nghinh Phong vắng thơ Thánh Chém Hội bình văn lặng tiếng Thần Tham Cà phê giọt đắng chảy tràn Kìa ai thờ thẫn vô vàn nhớ mong Giọt tý tách gợi lòng nhung nhớ Vị đậm đà nhớ thưở tâm giao Cà phê hương vị ngọt ngào Mà sao đăng đắng nuốt vào khó trôi Thần Tham Thánh Chém hỡi ôi...có tường.
Tú tài, phó bảng với Tịnh thâm Bốn cụ bây giờ đã đủ mâm Gốc đa sao chẳng cùng nhau họp Để mà kết bạn thú muôn năm.