Người đâu gặp gỡ làm chi Trăm năm biết có duyên gì hay không Ta về ngăn vách, chia phòng Tậu ngay làm bé thỏa lòng Quỳnh Hoa Dẫu rằng Nam Bắc cách xa Ma đầu dắt mối ắt là sẽ xong...
Quỳnh Hoa hai bốn chửa có chồng Đêm về tối đến vẫn nằm không Tủi thân gối lẻ chăn đơn chiếc Dạo gót Nghinh Phong kiếm tấm chồng Nghinh Phong nam tử hảo hán đông Có anh (Tìm Vợ) mãi chửa xong Tầm phu duyên thiếp còn lận đận Muốn kết phu thê hạ hoả lòng Nên vào Dao Hội ghé Nghinh Phong Cùng anh Tìm Vợ kết tơ đồng Trao thân gửi phận vui phu phụ Hưởng thú tào khang nghĩa mặn nồng Gìn vàng giữ ngọc tựa gương trong Bấy lâu giam hãm chốn thư phòng Gác bỏ ngoài tai lời ve vãn Dằn lòng lơ đễnh chuyện bướm ong Nay xuân đương biếc nụ đương hồng Tìm người trao gửi quách cho xong Chính chuyên chết cũng ra ma hết Lẳng lơ thác cũng một xó đồng...
Ơi ơi bông Quỳnh bé con con Cho anh ướm thử mất hay còn? Lạnh lẽo phòng khuê đêm thanh vắng Hoài cái xuân thì luống tuổi son. Lại đây anh dẫn một mối ngon Dở hay cũng chửa biết vuông tròn. Tuế niên băm mấy còn rong ruổi Nhưng anh đoan chắc đủ hai hòn. Iem ơi ưng nhé lão khọm non Nhà Dao anh sẵn cái đô sòn Về đây làm phát dăm ba đứa Xuân đến rộn ràng... rặt trẻ con.
Nghi lắm, éo tin được, bởi chắn cạ tổ tôm nước Nam có câu : Chung quanh bốn bức tường cao Trai chẳng lọt vào gái lại có con. .. @quyettimvo à , cẩn thận chú éo được ăn mà là thằng đổ vỏ đấy. Anh là sư trưởng của chú, xét về kinh nghiệm, tuổi tác mặt nào anh cũng hơn. Chú còn trẻ, gái đẹp thiên hạ nhiều vô kể . Kèo này chú cứ để anh, đằng nào anh cũng có tuổi rồi, đằng nào anh cũng bị thiên hạ chửi rồi. anh sẽ ra mặt gánh vác thay cho chú. Được anh ăn, mất anh chịu cứ thế nhé !
Vỗ đùi đèn đẹt nếm thơ em Khắp người căng cứng, có chỗ mềm Thương lắm Quỳnh Hương kia e ấp Chỉ dám buông tình theo gió đêm
Anh ơi anh cứng chớ có mềm Tủi người trong cuộc tủi lòng em Quỳnh Hoa vốn toả hương đêm vắng Ngào ngạt hương thơm khối người thèm.
Muốn ăn gắp bỏ cho người Cớ sao Mạnh Đức buông lời dèm pha Thốt lời ủ rũ Quỳnh Hoa Khiến cho mặt ngọc da ngà đớn đau Đã lòng yêu mến đến nhau Ăn ốc đổ vỏ há đâu sợ phiền Quỳnh Hoa là gái chính chuyên Lòng còn khép cửa cài then tuyển chồng Tìm Vợ ý trí như đồng Khiến cho thục nữ đem lòng mến yêu Một liều ba bảy cũng liều Trí nam nhi đã làm xiêu má hồng Quỳnh Hoa chót đã đèo bòng Cúi mình xin lạy Tào công vun vào...
Nhà anh quân tử ngời ngời Trạng nguyên một khóa em ơi gửi mình Cũng vì trạng chửa có tình Mải lo đèn sách nên mình một đêm Ngày nào trạng cũng kêu rên Bằng thì rõ lắm mà đêm một mình Hoa ơi nở muộn chữ Quỳnh Cho Bò đến liếm để mình nhớ mong