Có một chàng trai trẻ Ngày ngày luyện võ công Mong cho mình tài giỏi Sánh cùng Trương Tam Phong Bao vất vả chờ mong Thế rồi cũng luyện xong Nhắn họ Trương thách đấu Tỉ thí trên Sân đình Hai người tấn song song Dáng vẻ rất oai hùng Rồi tung liên hoàn cước Tựa chớp rạch không trung Năm chục hiệp trôi qua Chẳng thắng chỉ thấy hòa Trương Tam Phong cú tiết Giở luôn độc chiêu ra Người cuộn như mãng xà Rồi búng mình tung ra Liên tiếp hai cú đá Trai trẻ văng rõ xa Người chàng rơi vun vút Xuống vực sâu tối mò Trong lúc rơi chàng sợ Bạ vật gì cũng quơ Túm đại một bụi cỏ Bên thành vực khi rơi Nhưng sức nặng cơ thể Khiến người chàng vẫn trôi Bỗng mặt chàng đau rát Một cái tát bất ngờ Mắt hoa nẩy đom đóm Khiến đầu chàng... đơ đơ Rồi tiếng vợ tức tối: “Anh dở hơi đấy à? Thèm thì cứ làm tới Túm, giật đau thấy bà!” Giật mình chàng tỉnh giấc Hóa ra vừa ngủ mơ Kế bên là cô vợ Váy tốc rất... hững hờ