Đừng để một ai khác đứng giữa anh và em Sợ bàn tay chẳng còn thuộc về nhau Đừng để câu xin lỗi trở thành một thói quen Vết thương chưa lành mãi không thể lành. Đừng dùng lời nói dối níu kéo nụ cười em. Em sẽ bước để anh tìm hạnh phúc. Dù bao nhiêu nước mắt tim em đau thắt lại Giữa cơn mưa lạnh chỉ có mình em. Làm sao anh cảm thấy nỗi xót xa của một trái tim Đã yêu hết lòng đã từng tin hết lòng. Làm sao anh trông thấy được khóe môi kìm chặt tiếng khóc Nếu như anh không phải là chính em? Làm sao anh xóa hết được nhớ thương từng ngày đã qua Mỗi khi nghĩ về chỉ thêm đau nhói lòng Làm sao anh hay biết khoảng trống của những ngày xa nhau, Nếu như anh không phải là chính em?
Nụ cười chợt tắt, lệ tràn khóe mắt Còn gì ngoài nỗi đau, ngày mình lìa bỏ nhau Nồng nàn tình đến, rồi vội vàng tình chết, phai câu thề Người có nghĩ ta đã quá sai khi đi chung bấy lâu Người có nghĩ ta đã không nên yêu như thế Lần cuối với nhau xin trao môi hôn vòng tay để nhớ... Là mình từng yêu nhau, đã có những giấc mơ Đã nghĩ suốt kiếp yêu thương bền lâu Và mình đã nghĩ dẫu có những đắng cay cũng sẽ qua.. Điều gì đã đến khiến những giấc mơ tan Điều gì đã khiến ta phải cách xa Giờ cố níu bàn tay, cố giữ nụ hôn để mãi quên nhau... Tạm biết ANH nhé, chắc bên người ANH sẽ vui Chẳng cần phải nghĩ ngợi, chỉ cần hạnh phúc thôi Là điều EM muốn bởi ANH là tất cả với EM.. Dù người nghĩ ta đã qua sai khi đi chung bấy lâu Dù người nghĩ ta đã chẳng nên yêu như thế Thì lần cuối với nhau xin trao môi hôn vòng tay để nhớ...
Thuyền đã chở bầu trời kia xuôi ngược Giữa dòng đời thuyền lướt nhẹ băng băng Người biết không ái tình là bể khổ Trái tim yêu có được đập nhịp nhàng Ta tưởng rằng sẽ mua được niềm vui Cùng thơ ca cùng thả hồn tuổi trẻ Mà nào hay lại lạc trong tình ái Ta lụy tình đau khổ ngập lối về Ai đã làm cho thuyền ngược dòng trôi Ai đã từng khơi dậy lòng sâu thẳm Ai đã từng gieo những lời tươi thắm Ai đã từng khơi dậy khúc tình si Trái tim ta khắc bóng hình người đó Trái tim ta đau khổ người đâu hay Trái tim ta triền miên điều ao ước Trái tim ta nhỏ lệ suốt đêm ngày Người và ta hai kẻ dưng xa lạ Vậy mà ta lạc trong khúc tình si Người đâu hay trái tim ta tan nát Trái tim người nào có được thảnh thơi Ta và người tại sao phải chia tay Vì sao ta phải chia lìa cách biệt Người có hay ta yêu người tha thiết Trái tim ta vẫn dạo khúc tình si...
Chẳng thể nào bay đến được với nhau Cho dù mình yêu nhau đến mấy Ở xa anh lúc nào em cũng thấy Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang Một mình em bơ vơ nơi phố vắng Một mình em với nỗi buồn thầm lặng Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh Em thèm một vòng tay xiết mạnh Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau Chẳng bao giờ anh về với em đâu Không phải bởi ngăn sông cách núi Không phải bởi tình yêu em tàn lụi Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh Mà bởi vì bầu trời rất xanh Bởi những điều em làm sao hiểu nổi Dù tim em có thiết tha thầm gọi Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh Bởi những điều em làm sao hiểu nổi Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi. ...môi anh...
2 tháng.. 60 ngày... hay mãi mãi về sau... Ôi, thời gian sao trôi thật nhanh, 1 năm trời ròng rã 365 ngày... Giá như, e ko gặp anh vô tình, giá như anh và em cũng chỉ hờ hững với nhau như những người bạn khác, giá như ta không có 1 chữ duyên...và còn nhiều giá như khác nữa....thì em đâu có thể yêu anh, khổ vì yêu anh thế này... Cuộc đời là 1 chuỗi dài bất ngờ và định mệnh đã xui khiến e gặp anh,để rồi nhớ thương anh và yêu anh trong nước mắt... Nhưng e ko ân hận hay tiếc nuối bởi 1 năm qua e dù khóc nhiều hơn mưa nhưng cũng có lúc em được sống đúng với mình, được hạnh phúc với những cung bậc tình cảm say đắm, trọn vẹn mà anh mang đến cho em....nên dù thế nào em vẫn cũng yêu anh, thế thôi anh nhé. Cảm ơn anh - Tình yêu của em! Anh còn nhớ chăng anh? Em sợ lắm cái cảm giác khi không còn cảm thấy nhớ anh nữa.. 1 người em từng nhớ, từng thương từ yêu say đắm. Cũng có khi anh chẳng còn thấy nhớ đến em nữa, cánh hoa ti_gôn mỏng manh như sương khói, lúc buồn lúc vui thoáng chốc nhưng nước mắt thì không bao giờ cạn. Em chỉ mong mình là 1 cuốn truyện có 6 chương hồi, em may mắn hay không may mắn khi đến bây giờ mới gặp anh để rồi lại phải chia li sớm đến thế. Anh từng đùa cợt em rằng, đến khi 2 cuốn truyện tìm thấy nhau sẽ là 1 cảnh tượng vô cùng hài hước. Cuộc sống của em chỉ toàn là nước mắt và khổ đau, anh đến với em như 1 đoàn xiếc rong, anh như 1 diễn viên diễn được cả vai bi lẫn hài, em thấy vui lắm, dù nhiều lúc khóc còn nhiều hơn cả những ngày trước đó. Đến 1 ngày, khi anh đã xong vai diễn của mình, anh cùng đoàn xiếc của anh bỏ em đi, bỏ lại sau lưng anh những gì anh có biết ko? Những nụ cười, những hoài niệm, những đớn đau vô bờ mà tưởng chừng em không thể vượt qua. Nhưng anh hãy yên tâm, đừng và không phải lo cho em nữa, em đã vượt qua tất cả. Giờ thì em không thể gục ngã, em không phải là gỗ đá nhưng cũng không còn là thiếu nữ thưở ấy nữa. Anh ạ, em buồn, buồn lắm nhưng giờ không còn vì anh nhiều nữa, anh nhé... Tạm biệt anh.
Đã từng... Còn gì nữa những lúc yếu đuối không có em ở bên Mưa rơi ướt đẫm tâm hồn anh Rất nhiều điều anh muốn nói với em Nhưng chắc có lẽ em đã biết được lòng anh Và nếu mai mình gặp lại nhau trên những lối xưa Xin em hãy giữ anh ở lại đây Khoảng thời gian mình đã quên mất nhau Anh hứa sẽ trả em bằng nỗi đau Người đi mang theo bao giông tố đến bên đời Còn gì đâu khi mình phải chia tay như thế này Và khi con tim không ngừng nhớ đến điên dại Thì hoang mang lại đến nơi đây Xin đừng nghĩ yêu thương nhau Là mang đến những nỗi đau Hãy cứ khóc vì giờ không thể nào Cho nhau được nữa Niềm tin đã phôi phai mau Anh xin em Lần sau cuối anh xin hãy quên anh đi Đừng tìm lại giấc mơ đã xa... rồi
So so cold... You feel, don't you? ...Mùa đông là quá lạnh để có thể quên anh Sự thật là em vẫn nhớ anh bất kể đêm ngày...
nhớ .. 1 người ngày hôm qua Em nhớ anh đấy có sao không? Tính em lông bông, thích giả vờ Mặt thì thờ ơ không buồn ngó Mắt thì lấp ló ngó anh thôi… Em nhớ anh đó, có sao không? Nhiều lúc buồn tênh chẳng phải đùa Là anh vô ý nên không biết Hay là anh biết vờ như không? Em nhớ anh đó, có sao không? Đêm đêm lim dim trùm chăn ấm Có kẻ đáng ghét lại làm phiền Sao cứ xuất hiện trong đầu em… Em nhớ anh đó có sao không? Là em không tốt nên nói dối Nói rằng em chẳng nhớ anh đâu Mà anh cứ tin là thật rồi… Em nhớ anh đó, có sao không? Là em nói thật. Em nhớ đấy! Anh có cho không cũng mặc người Yêu là sẽ Nhớ, có phải không?
Cuối cùng chúng mình cũng ly biệt đó thôi Lời hứa ngày xưa trọn một đời thương nhớ Như cốc thủy tinh mình lỡ tay làm vỡ Hàn gắn cỡ nào cũng không thể lành nguyên. Cuối cùng chúng mình cũng quên một cái tên Quên những dấu yêu gắn liền như máu thịt Cứ tưởng thật lòng thì vượt qua được hết Bỗng có một ngày tình mình chết trong nhau. Cuối cùng chúng mình cũng không biết vì đâu Mà cứ lặng im rời xa nhau như thế Tháng ngày âm êm của một thời tuổi trẻ Tưởng không thể nào...mà cũng dễ lãng quên. Cuối cùng chúng mình...đổ lỗi tại chữ duyên.