hóa ra là tại con chồn làm ai giật thót tưởng hồn mất đi cơ hội đã đến tức thì không phá đồn địch mấy khi có lần../..
Trinh Hôm qua ở ngõ nhà mình Có cô hàng xóm tên Trinh qua đời Mất Trinh rồi mất Trinh rồi Người ta than khóc mình ngồi ưu tư...
Sân đình 1 thưở đa mang Sánh ngang số kiếp hồng trần ai đeo Ngỡ thương những nhớ qua mau Hay nào day dứt muôn phần tương tư!!!
Tìm đc tôi rồi chẳng phải tôi Vẫn nắng, vẫn mưa, gió dập vùi Phong trần cho thân xin từ tạ Cùng bước đọc hành tôi tìm tôi
Ngẫu hứng Lâu lâu lại ghé Topic Thơ Tâm hồn cứ ngẩn ngẩn - ngơ ngơ Phải chăng tôi vẫn yêu người ấyNgười ấy mang tên Mộng thị Mơ
thơ cũng tạm dược, nhưng lưu ý lần sau tránh vần ồn ra.nếu chẳng may câu cuối là chữ l thì sao đây ?xin a,e đừng tiêp chiêu này.ông quang 72 à
chào mừng game chăn phom và sân đính cũ chở lại vơi ACE chăn thủ. em nghe nói chắn phỏm có giải chào mừng chân đình chở lại có giải chi âm sân dình, mình không thấy thông báo với ACE tham gia giải đấu chăn phỏm.mình chúc BQT chắn phỏm luôn mạnh khỏe , đẻ phuc vụ AEM chắn phỏm ngày một tốt hơn hiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Thỏa mong ước bao ngày ta chờ đợi. Chắnphỏm nay đã trở lại như xưa. Không chỉ thế còn lợi hại hơn thế. Ta vẫn yêu ôi thú chắn Sân đình.
NGÃ BA EMChẳng có ngã ba nào giống ngã ba em Mưa chẳng tới nắng không khô 4 mùa luôn ẩm ướt Chẳng có ngã ba nào, giống ngã ba em Chiến tranh đã qua đi, nhưng đến kỳ là máu chảy Chẳng có ngã ba nào, giống ngã ba em Bởi ngã ba em là ngã ba thi vị Nơi ươm giống cây đời và cũng là nơi làm sung sướng ngã ba anh Ngã ba anh không thể giống ngã ba em Bởi nó không rộng không sâu nhưng dài hơn một tý Ngã ba anh cũng là ngã ba thi vị Nơi cấp giống cây đời và cũng là nơi làm sung sướng ngã ba em Trên đời này nếu thiếu ngã ba em Thì những hiệp sĩ đàn ông đẹp trai cũng trở thành vô vị Nhưng em ơi xin đình ích kỷ ngã ba chẳng lắm người qua./.
HUYỀN SỬ SÂN ĐÌNH Đổ Trường Sân Đình - Võ Lâm Thiên Hạ Chắn Hùng, Hiệp Phỏm chỉa cả ba nơi Cao thủ như mây dăng kín bầu trời Lèo Tôm, Hà Nội sánh cùng Kinh Bắc Ba Bang Hội từ Sân Đình khởi phát Chắn Hội Hà Thành ví với Thiếu Lâm Nghìn năm sử xanh oai vũ tuyệt luân Bảy Hai tuyệt kỹ siết vòng niêm luật Chắn Hội Kinh Bắc mềm như câu hát Dĩ nhu chế cương tựa phái Võ Đang Thái Cực Âm Dương thiên đạo tuần hoàn Uyển chuyển nhẹ nhàng dương danh thiên hạ Chắn Hôi Lèo Tôm là Minh Giáo đó Những lớp sóng sau cưỡi sóng bạc đầu Suốt dải trời Nam bao trùm xứ sở Phượng Hoàng sơ sinh vượt cánh Lão Ô Và còn bao nhiêu cao thủ tự do Vô môn vô phái ung dung tự tại Giải đấu tranh hùng Đổ Trường hớt hải Hiệp Khùng, Cuồng Quái đông như sao trời Thiên Hạ chia ba thế cuộc định rồi Mỗi bang phái có một thời oanh liệt Bĩ cực thái lai, thế cùng tất biến Thua được lẽ thường hãy đến cùng vui Huyền Sử Sân Đình dang dở mấy lời…..
Thân tặng Nguyễn Tiểu Thương Trông mặt mà bắt hình dong Ông già tóc bạc tính đồng ham chơi Đêm qua vui quá quên ngơi (ngủ) Viết lên Huyền Sử một thời chắn com Riêng một góc trời mình anh Say sưa câu hát tang tình sánh đôi Thánh thơ xuất khẩu liên hồi Mình đây ta đó sân đình cùng vui
“Q-U-Y-E-N” có phải loài chim Đỗ Quyên Tiếng hót nửa đêm rớt từng huyết lệ Rứt xé tim mình dâng cho nhân thế Đem vui cho đời chôn chặt niềm riêng.
Góp vui với cả nhà CHỒNG ÐI LÀM XA Có một ông chồng kia cưới vợ mới được có vài tháng đã phải lên đường đi công tác xa sáu tháng mới về. Ðược 5 tháng, bà vợ ở nhà đã lâu không gần chồng nên đâu chịu nổi... bèn gởi cho ông chồng lá thư với nội dung như sau: Ðám ruộng hai bờ ở đầu mông Lâu ngày không cấy vẫn để không Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt Nhờ người cày hộ có được không? Ông chồng đọc xong hiểu ý, vừa tức vừa sợ nên vội vàng viết thư trả lời liền: Ðám ruộng hai bờ là của ông Cho dù không cấy vẫn để không Mùa này không cấy chờ mùa khác Nhờ người cày hộ chết với ông. Thơ vợ gởi tiếp: Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không Hạ đi thu đến sắp lập đông Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công. Thư người chồng gửi : Biết là ruộng lâu ngày trống không Cỏ dại um tùm mọc mênh mông Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm Kỹ thuật thua Ông, có biết không ? Bà: Về mặt kỹ thuật tôi thích ông Nhưng mà thể lực ráng nghe không Ông cày gì để mau mệt quá! Nhiều kiểu, nhiều pha tôi thỏa lòng. Chồng: Uh...mặt kỹ thuật đã lầu thông Riêng phần thể lực vẫn không xong Thôi thì đành phải qua Hàn Quốc Mua sâm bổ lực có được không? Gởi rồi nhưng ông chồng vẫn thấy không ổn nên gởi tiếp Tui đi Hàn Quốc bà ở không Một tháng sẽ về bà khỏi mong Nhưng đừng léng phéng cày với cấy Tui mà biết được chết nghe không Tui về khi ấy sẽ hóa Long Làm tròn bổn phận của người chồng Ngày cày đêm cấy không ngưng nghỉ Cho bà thoả sức thoả ước mong Bà vợ nói với anh chồng: Ruộng ông không cấy cứ để không Bày đặt đi Hàn với hoá Long Ruộng đang hết nước làm sao cấy Bấy giờ còn nước cấy cho xong. Anh chồng cũng không chịu, gởi lại cho bà vợ: Cái gì của ông là của ông Ruộng ông khô nước thì mặc ông Mùa này không cấy thì mùa khác Cày cấy lung tung chết với ông. Bà vợ: Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng Ông dzìa vẫn đó chi mà ngại Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công. Chồng: Này này ông nói có nghe không Ruộng ông ông kệ cứ chơi ngông Khi nào ông rảnh ông gieo giống, Còn không, kẻ khác cấm cho trồng. Bà vợ chịu hông nỗi... gửi tiếp: Ông à .. cỏ dại lên quá mông Dân cày quê mình cứ ở không Thôi tui làm phước cho họ cấy Ông về thu hoạch .. thế là xong. Ông chồng càng tức giận hơn: Cỏ dại có mọc lên quá mông Thì bà vẫn cứ phải để không Ông mà biết được bà cho cấy Ông về nhổ sạch thế là .. xong. Bà gửi Ruộng giờ lúa đã cao tới mông Nhưng mà thuỷ lợi vẫn chưa thông Quê mình giờ nhiều người nhàn rỗi Kêu họ thông giùm có được không? Chồng đáp: Chưa thông thì cứ để cho ông Ngày đêm ông vẫn đang luyện công Thuỷ lợi muốn thông là chuyện nhỏ Ông về ngày thông .. đêm cũng thông!!! Ông thòng thêm 1 câu: Ông về mà ruộng đã được thông Thì bà chỉ có chết dzí ông Không thèm cày cấy mà chỉ giữ Ðể xem thằng nào dám cấy không? Bà vợ nghe ông chồng nói thế mừng quá tiếp lời như sau: Ừa, nghe ông nói tui quá mong Chờ ngày ông về đục cho thông Ruộng tui mở sẵn chờ ông cấy Ông muốn lúc nào là tuỳ ông.
Thơ vui .... Đối đáp của 2 Vợ Chồng Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp. Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ: " Sách mới cho nên phải đắt tiền.." Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn: " Hôm nay xuất bản lần đầu tiên.." Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba: " Anh còn tái bản nhiều lần nữa.." Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở: " Em để cho anh giữ bản quyền.." Vài năm sau: Cô vợ đọc: "Sách đã cũ rồi phải không anh Sao nay em thấy anh đọc nhanh Không còn đọc kỹ như trước nữa Để sách mơ thêm giấc mộng lành.." Anh chồng ngâm: " Sách mới người ta thấy phát thèm Sách mình cũ rích, chữ lem nhem Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm.." Cô vợ thanh minh: " Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay Đọc hoài vẫn thấy được bay bay Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác Nếu mà khám phá sẽ thấy hay.." Anh chồng lầu bầu: " Đọc tới đọc lui mấy năm rồi Cái bìa sao giống giấy gói xôi Nội dung từng chữ thuộc như cháo Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi.." Anh hàng xóm hắng giọng sang: " Sách cũ nhưng mà tui chưa xem Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm Cũng tính hôm nào qua đọc lén Liệu có trang nào anh chưa xem?"...
SỐ ĐÀO HOA Hôm qua đi chơi với Thư Tối về mới biết tương tư em Hồng Tiếc thay Hương đã có chồng Còn Tuyết tay bế tay bồng hai con Cầm phone định gọi cho Loan Mới quay một số thì Đoan đến tìm Nhớ hôm dạo mát ôm Bình Thấy Nga xinh đẹp thình lình muốn hôn Dáng Thu làm anh hết hồn Xuân cười e thẹn nghe xôn xao lòng Nắng Hạ đi với em Bông Ôm Đào ngủ suốt mùa đông lạnh dài Nhớ Dung trong chiếc áo dài Thương Vân bởi dáng trang đài liêu trai Yêu Nhung vì đôi mắt nai Riêng Thuỷ có mái tóc dài khó quên Yến Nhi thì mới biết tên Bích Ngọc nũng nịu làm duyên trao tình Thư Mai gởi tặng tấm hình Email Trinh bảo nhớ mình Hạnh thôi Bên Loan ngồi ngắm sao trời Nhìn trăng nhớ Liễu một thời mê Ngân Mây bay chợt nhớ đến Hân Nghe dòng suối chảy tiếc thầm em Hoa Thúy Ái tiếng đồn gần xa My thì diễm lệ riêng Hà hát hay Thanh Trúc ngã trong vòng tay Phượng buồn rũ rượi Châu dài tuôn rơi Lấy vợ mẹ bảo chọn Tươi Còn Bố thì thích cô Mười bún riêu Huệ được bà nội mến yêu Ông nội nói Thúy sanh nhiều cháu con Lấy Soan ngoại tặng hột xoàn Ông ngoại nghĩ Lệ chu toàn ngoài trong Đính hôn với Doanh bên sông Còn in thiệp cưới thì lồng tên Lan Số tôi sao lắm nhiều nàng Nhìn đi ngó lại đôi bàn tay không..
“Mười Hai Chiếc Ghế” phim Nga Cậu I-Van thộn rất là giống ai Bồi bàn số vận đầu sai Hận lòng tích mãi nghĩ ngay một đòn “Huyễn tưởng” mọi gái còn son Nhòm ai thầm lột “tồng ngồng” ngay ra Mây mưa nát đá tàn hoa Trăm trò, vạn cảnh cũng là nghĩ thôi Mới hay trong tấn trò đời Có bao nhiêu những mẫu người “ý dâm” Suy ra mọi thứ “tâm nhân” Trăm điều người thích cũng gần gũi ta Hít-Le, C-Mác, Khổng già… “Hữu tâm vô lực” sẽ là A-Q.
Ngày xưa như sắt như đồng Như đinh đóng cột như rồng phun mưa Bây giờ như cải muối dưa Mười thang minh mạng vẫn chưa ngẩng đầu ....
MÌNH ƠI ! MÌNH À ! Đêm khuya nghe gọi : Mình ơi Dậy em nhờ tí, Mình ơi , Mình à Giật mình như thể gặp ma Mồ hôi nó toát như là tắm mưa Bài thì mới trả buổi trưa Giờ mà trả nữa te tua tuổi già Nằm im mắt nhắm cho qua Bên tai thỏ thẻ Mình à , Mình ơi Còn bao năm nữa trên đời Vui xuân kẻo hết Mình ơi , Mình à Người ta bảo lúc về già Dẻo dai hơn trẻ Mình à Mình ơi Con lớn chúng đã xa rời Nhà thì vắng lạnh Mình ơi Mình à Sao không bắt chước người ta Cờ người quyết đấu Mình à Mình ơi Bàn son có sẵn đang phơi Quân ngà mau dậy Mình ơi Mình à Ráng cho vui cửa vui nhà Em thương Mình lắm Mình à , Mình ơi ... P/s nhắc nhở các anh U50, thân tặng các bác U60.. Em thì đang sung lắm..k.k.k.