anh ơi đã hiểu sai dồi người thời nổi cáu không ghe vì anh không hiểu bạn bè của anh trong lòng không thế mà anh gán hoài
Ta đi trong nắng mùa thu úa nắng để lòng ta bớt lạnh lùng ôi khói sương trời trong nắng sớm nhớ ai ta nhớ mộng còn vương !
Có người thích bắt cá hai tay Nay bẹp, mai thu chóng đổi thay Anh em cũng nhắc cho mà biết Thu là của tớ, chớ loay hoay
đầu kênh là nguồn thượng lưu chảy xuôi dòng xuống cho đất bắc phì nhiêu tất cả phía dưới các tỉnh thân yêu ai muôn cùng bẹp không được kiêu và phải hiểu bẹp một điều đừng nói nhiều bẹp không thích đâu
câu nói hay anh ơi em tiếp bụng dạ họ sấu lại đổ cho thiếp liếc mắt đưa tình ,mà đâu biết trong bụng họ chứa biết bao cô
Em đừng buồnAnh đã mệt nhoài đối diện những hờn ghen Em đừng buồn nhé nếu như chiều thiếu nắng Cũng đừng khóc vì một điều không đáng Một điều bình thường: mình không phải của nhau!Phía sau nụ cười ẩn khuất một niềm đau Nên nước mắt đôi khi là vô nghĩa Có lẽ tình yêu mang phép màu tha tội Cho anh thành xa lạ một mai kia.Đã chẳng thể chung đường để sẻ chia Lúc em buồn những khi chiều thiếu nắng Thì bên kia phía thời gian bỏ ngỏ Sẽ có một người kết thúc những trái ngangCuộc đời mình ngắn lắm tựa sương tan Đừng níu kéo lại thành ra hoang phí Đừng em nhé dẫu cả trong mộng mị Để khỏi chạnh lòng khi mai nở ngoài hiên...
thôi anh nhé chào anh dồi vĩnh viễn chuyên tình mình tan nát kể từ đây dù anh là những đám mây em đây là gió thổi mây xa vời ở trong cuộc sống con người em thời phải có bạn bè của em chứ không thể phải tuân theo lời nói ai đó mà quên bạn bè đành rằng yêu hẳn phải ghen nhưng mà đúng mực đúng chừng anh ơi mà anh lại nói xơi xơi xí sa xí sớn ai thời ghe cho yêu gì cứ giữ bo bo thì thà anh để vào kho cất rùm
Trái đắng tình yêuNghe người bảo tình này không biên giới Con đường này nào có lối đi riêng Hai con tim cùng hoà chung nhịp thở Bóng hình nào quấn quít mãi bên nhauNghe đời sống ngày từng ngày trôi qua Cành hoa nào rực rỡ buổi sớm mai Bỗng một chiều héo hon buồn rũ cánh Giã từ đời một kiếp sống vàng sonNghe sóng biển thì thầm lời tâm sự Khúc nhạc tình cuồn cuộn hỡi người ơi Buổi sớm mai êm đềm lời tình tự Khi chiều về sóng biển có nôn nao Lời ngọt ngào muôn kiếp có còn nhau... Cơn gió nhẹ thoáng buồn vì nhung nhớ Vầng trăng mờ vì bởi áng mây che Con đường vắng chìm vào trong quên lãng Có một người mải đếm bước cô liêu... Bản nhạc tình riêng hát một mình nghe...Nghe trong đêm tiếng thì thầm của gió Người hỡi người sao không đến bên nhau Hương ái tình vẫn còn nồng bên gối Người đi rồi sao hơi ấm còn vương... Buồn lẻ bạn đêm dài sầu chiếc bóng Ru đời mình trong mộng mị liêu trai Bóng hình ai chập chờn trong mờ ảo Xin màn đêm muôn đời không thức giấc Để trong mơ ta vẫn mãi bên nhau Vai kề vai ngọt bùi hương ân áiTa ngồi đếm từng ngày dài cô lẻ Kỷ niệm nào day dứt mãi trong tim Dứt chẳng ra nỗi đau nào dai dẳng Rượu mềm môi sầu càng chất cao sầuTrang nhật ký ngày nào ta thiêu hủy Kỷ vật xưa chôn kín đáy mồ sâu Con đường xưa chưa một lần ghé lại Bóng hình người sao mãi ở trong tôiCó phải tình yêu là trái đắng Có phải đời người là vực sâu Có phải con tim không lý trí Yêu người không biết bởi vì đâu!
Hoang mang Có lẽ em đã yêu anh... Nhưng làm sao nói khi chính mình không chắc Em sợ một ngày kia nếu tình yêu không thật Em bước đi và sẽ làm anh đau Sẽ là thế nào nếu ta nói yêu nhau Khi trái tim chưa hết mình thổn thức? Khi tâm hồn em còn chút gì day dứt Chút do dự và cả chút bon chen Nếu được yêu bằng cả trái tim em Em sẽ nói ra mà không hề nghĩ ngợi Em sẽ bên anh mà không cần chiều tới Không cần ngày mưa, không cần đợi nắng tàn Em yêu thương nhưng sợ quá vội vàng Sợ nắng kia chưa đủ màu rực rỡ Sợ đường tình có lắm khi trắc trở Sợ một ngày em nói hết yêu anh Tha thứ cho em trái tim quá đa tình Quá yếu mềm, và có phần vụng dại Hãy để em yêu anh âm thầm trong sợ hãi Còn hơn ôm anh mà không trọn trái tim
Trang thơ này sao buồn quá vậy ta. Sắp thành công giải Kén rể rồi mà các em, phải vui lên mới đúng. Cứ buồn thế này thì ai còn tâm trạng đâu mà kén vợ, ý quên, kén rể nữa
thơ em đã quá nhiều rồi từ nay rút lại những lời làm thơ giơ đây bẹp phải phục thù những kẻ ù lắm toàn bạch thủ chì
bẹp vui lắm vì mai sẽ nắng lên xe hoa theo chồng về bến vắng khỏi nhớ về anh mỗi khi yên ắng nhưng lo lắng là ai sẽ thắng
trong trăm vạn nẻo cuộc đời gặp người chi kỷ với là tri ân mong rằng có chút ân cần phò mã ;sẽ đẻ phần anh yêu
sáng nay trời trong gió mát nhớ về kén rể lòng bát ngát vui chàng mà hay đến với tui chắc gì đã lọt đã chui được vào)
người mà vỗ ngực sưng tên người mà vênh trước bạn bè huênh hoang ngày thi sẽ phải bàng hoàng vì mình tỏ vẻ khênh khoang làm gì
Tình yêu như thể đi câu,Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.Tình yêu như thể quan tài,Mới lanh quanh ở bên ngoài đã run.Tình yêu như thể dây thun,Lúc co lúc giãn lúc thì đứt ngay.Tình yêu như thể người say,Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời.Tình yêu như thể điểm mười,Có học cho hết cả đời vẫn mong.
tình yêu không nói được gì khi mà kén rể kề kề ở bên tình yêu mà dám mon men phò mã biết được cho mềm người luôn
Bài thơ hay thật, mình đọc mãi mà lòng cứ xốn xang. Cảm ơn em muathuvang nhé, cảm ơn em đã dành cho anh những tình cảm thật chân thành và nồng ấm (ý chết, liệu có nhận vơ không vây ta?)