Dù cho bãi biển nương dâu Tay vẫn chống gậy dãi dầu nắng mưa. Một mình đi sớm về trưa Là cây nhị sách tóc thưa lưng còng Lưng cong nhưng lòng vẫn thẳng Gậy chống giang sơn, gậy chọc đời.
Vịnh nhị sách Giang sơn một cõi bao la Đời ta một cõi xông pha xóm làng Tiếng vang đã khắp cả vùng Còng lưng chống gậy oai hùng trời nam
Vịnh nhị sách Người đời ngay thẳng ăn ai Đời ta chống gậy, ăn ngay " thủ chì" Thủ chì chống gậy vui thay Nhà nhà thấy thế chẳng ngay được người.
Một tay chống đả cẩu côn Khom lưng nhớ thủa vẫn còn Cái bang. than ôi ... thời oanh liệt nay còn đâu.