Thuỳ anh xin được chia sẻ với các bạn, Học thơ cũng rất nhiều gian nan, đòi hỏi sự sáng tạo ra câu chữ để ghép vần sao cho thật hay, và đủ vần Bằng, vần Trắc, Thanh Trầm, thanh Bổng , trong mỗi câu thơ. Mỗi ngày Thuỳ Anh phải làm 4 bài thơ. Và ko được sai một câu nào thì mới được lên lớp tiếp theo. Quả thật là cũng rất mệt ,Thuỳ Anh làm 4 bài thơ này cả ngày hôm qua cho đến 3 giờ sáng mới xong để hôm nay nộp bài cho cô giáo chấm điểm, Thuỳ Anh đăng lên đây mời các bạn cùng đọc nhé ! Bài 1. MÙA THU. THU ...mang đến bao nhiêu kỉ niệm ĐI ...dưới mưa giăng chiếm chiều quê ĐỂ ...thương nhớ mỗi đêm về LẠI ...thêm trong giấc ngủ mê chập chờn LÁ ...vẫy gọi từng cơn gió thổi VÀNG ...ánh trăng những tối lắm tay NGƯỜI ...xưa chẳng nhớ tình này ĐI ...về phương đó đắm say quên đường ĐỂ ...ta mãi vấn vương góp nhặt LẠI ...một lần ôm chặt đau thương MUÔN ...Nghìn lối cõi vô thường VÀN ...lần sót bởi gió xương mịt mù NHỚ ...chi những phù du vô định THƯƠNG ...bản thân chót dính sầu mang THU ĐI ĐỂ LẠI LÁ VÀNG NGƯỜI ĐI ĐỂ LẠI MUÔN VÀN NHỚ THƯƠNG ! Bài 2. MỘNG XƯA NHÌN ...dòng nước cuốn trôi đò nhỏ HOA ...Lục Bình theo đó về đâu PHƯỢNG ...ven sông thắm đượm màu ĐỎ ...như lửa gợi ngàn câu hẹn thề TÁI ...diễn lại cơn mê ngày tháng TÊ ...buốt lòng có đáng hay không ĐỂ ...giờ tiếc nuối môi hồng CHO ...tình nguôi lạnh sầu đông cõi lòng NỖI ...niềm ấy khắc trong tâm thức NHỚ ...mỗi lần trời trực đổ mưa ẬP ...vào chung nón như vừa VỀ ...nhà còn tiếc lời chưa ngỏ cùng NGÀY ...tháng dệt vào khung trời mộng XƯA ...từng mơ khoảng trống đầy kề NHÌN HOA PHƯỢNG ĐỎ TÁI TÊ ĐỂ CHO NỖI NHỚ ẬP VỀ NGÀY XƯA ! Bài 3. ƠN MẸ. Có một ngày dạo bước dưới hàng me Tia nắng hạ cùng lời ve da diết Thăm chốn cũ đã bao ngày cách biệt Nay về đây với tha thiết cõi lòng Mái tranh nghèo thêm xơ xác đợi mong Người biệt sứ đi theo vòng bươn chải Từ lâu lắm vẫn chưa về thăm lại Miền dấu yêu và mẹ mãi đón chờ. Con nào dám bao giờ quên ơn mẹ Tấm thân gầy vẫn lặng lẽ chở che Đôi bàn tay lam lũ suốt trưa hè Bao vất vả khi trời se gió lạnh Được nguyên vẹn nhờ công người gồng gánh Luôn sáng ngời tựa như ánh sao mai Thoả khát khao sau một quãng đường dài kìa trên mắt mẹ vương hai dòng lệ ! Bài 4 TÌNH YÊU. Vào một buổi sớm ngày mai thức dậy Anh kiếm tìm nhưng chẳng thấy em đâu Phải không em...Tình đã đổi thay mầu Hạnh phúc ảo giữ đêm thâu lượm nhặt Anh đã gượng che giọt buồn khoé mắt Giữa dòng đời giờ hiu hắt đơn côi Góc phố quen còn lại chỉ anh ngồi Từ sâu thẳm muốn ngừng thôi lưu luyến Ai..? Có thể cho tôi lời ước nguyện Để quay về trên những chuyến đò xưa Được hồn nhiên cùng đám bạn như vừa Cùng vui bước đi tắm mưa mùa hạ Tôi bất chợt thấy mình trôi xa quá Rồi ngỡ ngàng nhìn xa lạ chơi vơi Lá xa cành cùng với gió cuối trời Ta có lẽ cũng buông lơi...Tất cả. P/s : mỗi ngày Thuỳ Anh phải làm 4 bài như vậy cho đến khi thi tốt nghiệp . Mà ko được sai một câu từ nào, Chắc 1 tháng nữa là Thuỳ Anh sẽ thi,lên bây giờ phải tập chung làm bài , Thuỳ Anh chúc các bạn vui vẻ nhé ! Hẹn gặp lại các bạn yêu. Và đây là hai bài thơ Thuỳ Anh viết về tuổi thơ. Từ giờ đến đêm phải làm hai bài nữa để mai nộp cho cô giáo 4 bài . TUỔI THƠ (1) Con vẫn nhớ những lần mùa gặt liềm cầm tay mẹ cắt bông vàng giữa trưa hè nắng đổ chói chang Vai nặng gánh nhịp nhàng chân bước tuổi thơ ấu làm sao quên được Những cánh diều mơ ước thả bay Sẽ vô tư gọi bạn tao mày Trưa chốn ngủ chơi quay đánh đáo ! TUỔI THƠ (2) Dưới mưa hạ khắp thôn chạy nhảo Tiếng cười đùa huyên náo không gian Mỗi đêm trăng tụ tập nghe đàn Tiếng hò hét râm ran xóm nhỏ Vẫn nhớ mãi quãng thời gian đó Mái tranh nghèo gắn bó yêu thương Cơm trộn khoai trộn sắn đời thường Sao vẫn muốn tìm đường trở lại !
Chị @maithuyanh0205 ! Đọc Thơ chị và những dòng chia sẻ của chị. Để viết được một bài thơ hay, ý nghĩa, mà lại phải gieo vần sao cho thật hay, và đủ vần Bằng, vần Trắc, Thanh Trầm, thanh Bổng , trong mỗi câu thơ. Quả thật rất vất vả, gian nan. Nhưng với niềm đam mê Thơ, em nghĩ là không có gì là không thể... Ngày quên ăn, đêm có thể quên ngủ nhưng không thể quên thơ... Chị ơi cố gắng lên nhé..Chúc chị luôn vui vẻ, khỏe, thành công... ...Con đường thơ phú quả gian nan Cái nghiệp đam mê phải sẵn sàng Vất vả đêm ngày ta chẳng ngại Tinh thần thư thái mãi trong thơ...
Chị cám ơn hai em nhé, Tất cả vì niềm đam mê ,thì ko có gì làm ta chùn bước được, Lên chị sẽ cố gắng hết sức có thể . Cố lên tôi ơi, sắp thành công rồi Thơ em là đóa hoa tình Tròng trành câu chữ, rung rinh ý vần Làm cho ai đó tần ngần Xuyến xao trong dạ, phân vân cõi lòng ! Cám ơn ai đó thầm mong Câu thơ em mãi long đong một đời Biết là muôn ngả chơi vơi Hoàng hôn chỉ một góc trời mà thôi !
Thuỳ Anh vừa làm bài xong. Xin tặng các bạn mấy câu thơ. Ko vào vườn thơ lại thấy nhớ ! Vì thơ em chót đa mang Ngày đêm ngơ ngẩn nhặt hàng chữ rơi Chữ này để tặng bạn đời Chữ kia để tặng những người yêu thơ ! Quên ăn mất ngủ hàng giờ Ngày đêm nhiều lúc thẫn thờ vì thơ Mải tìm câu ví đang chờ Trong đèn thức viết mỏi mòn canh khuya !
Thuỳ Anh được nghỉ ngày hôm nay ko phải làm bài tập. Lên lại có chút thời gian làm thơ tặng các bạn yêu ! Thùy Anh viết bài này từ sáng bây giờ mới xong Bài thơ này viết về Cuộc Tình Lỡ. Mời các bạn yêu thơ cùng đọc nhé ! TÌNH LỠ. Thôi là hết cuộc tình đã lỡ Hai đứa mình cách biệt từ đây Còn đâu vui vẻ những ngày Bây giờ khắc khoải đêm ngày lệ rơi ! Hay có phải là do số phận Mà ông trời oán giận gì ta Gieo bao cay đắng xót xa Rẽ chia hai nối để ta đau lòng ! Liệu có phải yêu thương chưa đủ Hay là vì số khiếp hồng nhan Lòng ta phải chịu đa đoan Để rồi nghĩ lại phai tàn sắc hương ! Có ai biết điều gì sẽ đến Khi cuộc đời lận đận nổi trôi Tình nay giờ đã xa vời Bao nhiêu thương nhớ gửi người đã xa ! Dù không muốn nhưng ta đành chịu Cố quên người và mãi lìa xa Thời gian cũng sẽ xoá nhoà Biết bao kỷ niệm lúc ta vui vầy ! Thôi tạm biệt không ngày gặp lại Trong cuộc tình ngang trái mình em Chúc anh Hạnh Phúc tươi thêm Cũng đừng vương nhớ một thời đã quen !
Bài thơ này Thuỳ Anh viết tặng cô giáo đang dạy Thuỳ Anh. Thuỳ Anh làm bài thơ này ,để khi Thuỳ Anh tốt nghiệp xong sẽ đăng bài thơ này lên trang của cô để cám ơn công người dạy dỗ Thùy Anh thành tài. Xin mời các bạn cùng đọc và cho ý kiến xem Thuỳ Anh làm bài thơ này tặng cô đã được chưa ạ. ƠN CÔ TÂM ...nhân hậu ươm mầm khơi trí NHƯ ...mẹ hiền luôn nghĩ về con NGỌN ...ngành sau trước vuông tròn ĐUỐC ...ngời sưởi ấm chồi non trưởng thành SOI ...tỏ lối công danh rộng mở ĐƯỜNG ...vinh quang rạng rỡ đón mời CHO ...dù đi khắp mọi nơi HỒN ...con vẫn vẹn những lời ấm êm THƠ ...bay bổng mượt mềm câu chữ TRẺ ...mãi như một thứ diệu kỳ THƠM ...nồng vạn sắc mê ly HƯƠNG ...theo cùng gió níu ghì tâm can GIỮA ...cuộc sống muôn ngàn giông bão ĐỜI ...vẫn còn cô BẢO mến thương TÂM NHƯ NGỌN ĐUỐC SOI ĐƯỜNG CHO HỒN THƠ TRẺ THƠM HƯƠNG GIỮA ĐỜI.
Yêu em đã mấy tháng rồi Mà anh có dám sờ đùi em đâu Thôi thì cũng đã lâu lâu Cho anh ôm cái, tội đâu anh đền..
Mịa, đang " Sờ " lại chuyển sang " Ôm " , đọc nghe nó tụt cả hứng . Câu cuối ông cứ để nguyên là " Sờ " đi cho nó máu, việc éo gì phải sửa thành " Ôm " ?!? Đã là Khoái lạc - Bá đạo - Tiêu Dao hội thì sợ đếch gì. Nhìn tôi đây này : " Vú em chum chúm núm cau Cho anh bóp cái có đau anh đền Vú em chỉ đáng một tiền Cho anh bóp cái anh đền quan năm ". Cái này trích nguyên văn từ kho tàng ca dao - tục ngữ Việt Nam đấy nhé ! Đừng bảo Tháo bậy , tội chết
Đúng là bác @Tào Tháo ... Bác cứ nóng...Phải từ từ khoai sẽ nhừ chứ... phải có lộ trình chứ bác... Vội vàng không được đâu.... Học bác dài dài
Các thánh ơi. Ối trời mới có hai ngày Tôi bận ko ghé vào vườn thơ yêu Các thánh chém thật là nhiều Ước mơ khủng quá làm hoa mắt rồi. Thánh thì ước đỉa bâu đùi Thánh thì mơ ước vừa ôm vừa sờ Đọc mà thật quá bất ngờ Anh chày em cối giã ngày giã đêm. Tào Tháo viết thật dịu êm Câu nào, câu đấy, trắng trơn vậy à Vô thường lại ước xôi gà Chúc mừng các thánh la đà mộng mơ. Thôi thì đã vào vườn thơ Thuỳ Anh xin được đáp thơ từng người ! Vú em dành để nuôi con Vợ anh ngày trước cũng mòn vì anh Lớn rồi đừng có tranh dành Về nhà chẳng phải vợ anh vẫn còn Đến khi chân khép lại rồi Đầu anh có lẽ bể đôi nát nhừ Cối kia dùng mãi vẫn bền Chày thời mục nát vứt thềm chó tha Thầy mù ngồi sát kế bên Vặt đầu anh trước xôi hên cười thầm . Vào đáp thơ các thánh cười đau ruột
Con ơi bố cũng lạy mày Mày làm như thế bố đây mất nhờ Bao năm cũng chỉ dám sờ Dám xoa, dám nặn mà giờ mày chơi Làm gì vừa cắn vừa lôi Mày làm hỏng hết đồ chơi con à Bố xin mày hãy nhả ra Để cho nguyên vẹn cả nhà dùng chung