"Ráng cho vui cửa vui nhà Tôi thương bà lắm bà à , bà ơi" Chứ còn độ tuổi của tôi Dành cho lớp trẻ "à" "ơi" cả ngày...
Ca Rao Anh đi em nắm cổ tay, Anh về em nắm chỗ này chỗ kia. Anh đi nhà vắng lặng câm, Anh về giường chiếu reo ầm cả lên. Anh đi khao khát không tên, Anh về vẫn khát, bắt đền... tại anh. Anh đi đêm chẳng trôi nhanh, Anh về lại muốn ngày thành là đêm. Anh đi ăn uống kiêng khem, Anh về no vẫn thòm thèm muốn ăn Anh đi bắt buộc nằm không, Anh về nếu bắt nằm không... không nằm. Anh đi....
Gửi @Kiss of Wind Tháng chín thu vàng ươm nỗi nhớ Tóc rối buồn ai nghiêng mưa chiều Trách thầm cơn mưa thu vô cớ Thức dậy tâm hồn nhiều vấn vương Tóc rối làm cho ai ngỡ ngàng Lang thang chiều muộn nhớ ai kia Có phải đêm đêm người thao thức Hoa sữa nồng nàn ngỡ thu xưa..
Thu vẫn đến...Người ơi ...Thu vẫn đến... Chẳng thể nào khác được đâu anh! Đêm Hoa sữa ngọt ngào giăng khắp phố Em vô tình đánh rớt một vần thơ... <3
Hương sữa bay đi vần thơ ở lại Có một người khắc khoải canh thâu Những lá khô ép chặt vào nhau Dòng lưu bút vàng theo năm tháng Trời thu xanh, ngắt xanh không khoảng lặng Cho lòng người thêm trống vắng mông mênh Phố cũ đường xưa riêng một bóng hình Đem hoài niệm đắp thành mồ thương nhớ Để một ngày đầu thu mơ tình lỡ…
VÔ ĐỀ Mới vào bài chẳng chắn nào... Nếu mà chạm chắn ù chào phá thiên... Chơi chắn cũng chỉ để thiền... Không ăn chộp giật, đánh liền mới hay... Chắn chơi có thể hằng ngày... Nó không nhàm chán cước hay vô cùng... Hữu duyên kết bạn tương phùng... Vô duyên mượn cớ lại hay bùng nhùng... Bí tam bí ngũ đã từng... Nhưng nay ít gặp xem chừng ít chơi... Bây gờ chuộng nhất bốn người... Gọi là bí tứ từ thời xa xưa ... Đêm văn ngày vạn biết thừa... Vạn vuông văn chéo sách khua nhì nhằng ... ... ... ...
GỬI MOD 01 VÀ BQT SÂN ĐÌNH LỜI TRI ÂN Tiểu Thương mệnh số vốn phỉ phui “Tam Không…Vô Diệu” đã định rồi “Mười Ba-Thứ Sáu” năm Canh Tí Đông Tây xấu xí thế thì thôi Sân Đình: năm lẻ bao vui vẻ Chắn Phỏm: ngày chơi bấy nhiêu người Sinh nhật năm nay ồ vui nhỉ Mod Một gửi quà thoải mái chơi.
Theo lời bác Tào Tháo, em xin đăng lại bài này trong đây góp vui với mọi người. Đây là cảm xúc mà có thể bất kỳ chắn thủ nào cũng từng trải qua khi lần đầu lên Vương và ăn được gà trên đó Vương Phủ mảnh đất phiêu diêu Lên đời thì dễ nhưng nhiều nguy cơ Đỏ thì lên top như mơ Đen thì về lại những giờ "Miếu hoang" Hôm nay một bước lên đàn Ngó qua Vương Phủ ở bàn số 3 Thấy ba cao thủ vương gia Đang ngồi xòe quạt rất là say sưa La liếm một chỗ cho vừa Bốn chân đủ cánh đánh bừa cho vui Run lắm sợ nhỡ có xui Hậu vận đen đủi chôn vùi thảm thương Vì nhiều thứ chưa tỏ tường Nhất là xếp chắn không thường như tay Kích vào là lóng ngóng ngay Lung tung hết cả mặt mày cuống lên Nhưng rồi một lúc cũng quen Cẩn thận kiểm kỹ không đền thì "ngon" Cũng may khai ù khá son Làm ván bạch định "ôm con" cửa chì ( Ôm con = 6 sách ) Nước bài khởi sắc tức thì Dù có đôi lúc nọc đì khá căng Các cao thủ cũng rất hăng Xuống cây khá rát, thà rằng ù xuông Nhưng rồi đến lúc vào guồng Thông 2 tám đỏ lên luôn ý mà Gà lên gần hai tỉ ba Bài lên đen quá, rõ là hai ngoe Nghĩ ván này chắc chẳng care Đánh cho qua trận trông về ván sau Nhưng rồi thế trận đổi màu Bài chạm liên tiếp tròn đầu ngay luôn Bài làng xem cũng khá buồn Hết nhái rồi nọc lại luôn luôn đì Bốn chắn cá lội còn gì? Chéo cánh ăn chắn thì hy vọng nào? Tứ văn nhà trên chẳng cào Thế là quyết định liền vào tứ ngay Bạch thủ xe hơi khá hay Vì chéo cánh bỏ, vận may đến rồi Chưa hết vòng chi nẩy ôi... Nhà trên ngay cửa khiến tôi giật mình Mồ hôi, tim đập thình thình May mà bấm dưới khiến mình thở ra Run run bốc nọc... vỡ òa... Xe hơi về cửa thế là sướng rơn Chân tay bấn loạn lên cơn Cảm giác như thể sướng hơn trúng đề Tứ vạn hai chữ đê mê Cửa chì - bạch thủ đã về quá ngon Cuộc đời chắn mạng mốc son Run run kích xướng mà hồn trên mây Chưa hết xây xẩm mặt mày Làm gần ba tỉ một ngày như mơ Đêm về chưa hết sững sờ Vương Phủ mảnh đất chẳng ngờ lên tiên... Nhắn chắn thủ khắp mọi miền Thi thoảng liều tí cho điên cuộc đời Một vài giây phút thảnh thơi Một ly khoảnh khắc đã đời niềm vui https://chanphom.com/replay?l=l1objab8_12ky
Bài thơ rất hay , hay ở tính chân thực hay ở tâm hồn của 1 chắn thủ dám chơi dám nạp , hay ở những vần thơ đầy cảm xúc ngẫu hứng . chỉ có thể là niềm đam mê . Hanoimuathuvang cũng đã từng bắt con gà 2,6 tỉ bảo . nuôi 3 tiếng đồng hồ , bỏ cả ăn trưa và khi bắt được đã hét ầm ĩ khắp nhà. Bạn có thể làm thêm 1 bài thơ về việc hình ảnh hanoi cung cấp dưới đây không ?
Đánh chắn ngoài những "khoái cảm tột cùng" khi ù chi cửa chì, chi 8 đỏ, chì bt, cá lội, ngư ông..v...v... thì luôn có những lúc rơi vào trạng thái hẫng hụt và "thốn tận cùng" trước dòng chữ "Bạn phải rời bàn vì thiếu bảo" hiện lên trên màn hình. Đó mới là chắn, là cuộc đời . Thể theo nguyện vọng của bác Hà Nội, xin gửi tặng bác và gửi tặng anh bạn hữu 0904337093 người mà cùng tôi cách đây mấy ngày vẫn còn đang trong top 10 và đêm hôm qua gặp nhau ở "Bụi chuối - Dân làng hạ" Đứng top mấy ngày cũng lâng lâng Nhưng lại phấn đấu muốn lên tầng Nhìn lên top ba mà thèm khát Con số mười tỉ ... ôi bần thần Thế là quyết tâm lại cày sâu Vương phủ, chinh chiến quyết làm giầu Thương gia - 8m không ngần ngại Quyết tâm phải lên được top đầu Nhưng rồi nhân tính thua trời tính Bước vào dây đen nản phát kinh Trên thì đì vãi, nọc xiên cựa Nhái ba bốn vòng thật bực mình Lúc chờ thì lại bị đè luôn Trên, dưới, chéo cánh, thật là buồn Quẫn chí bấn loạn kích ù láo Thế là bị báo thảm thiết luôn Ham hố gà để gỡ gạc lại Quyết tâm gò bài, chẳng ù xuông Nhưng rồi đen bạc chẳng lên được Làng ù xé vải, quá thảm thương. Đến lúc gà to thì hết bảo Ván cuối một chắn chán vô cùng Xem nước bài nọc vẫn đì ác Biết rằng đã đến phút lâm chung Y rằng chéo cánh ù tám đỏ Vẫy tay gửi lời chào bạn chơi Một lời cay đắng còn gửi lại Bần thần rít thuốc với than trời Thế là ta đã tỉnh cơn mê Giấc mộng phồn hoa, thật ê chề Lại 50k Sân đình tặng Miếu hoang lò gạch đón ta về....
Nhớ bạn bạn chắn nick Đức thủ đô cùng với anh Chín bạn thơ hôm nào dạo này thơ, chắn ra sao? chơi ở bàn nào tìm mãi chẳng ra từ hôm tớ mất con gà chắn oánh dở oẹt, thơ ra không đều nay ken trở lại góc lều nhớ thơ Chín,chắn Đức liều nhắc tên này này hỡi các bạn hiền đọc được ken viết trả liền lời nghe..../..... kenday
Đêm khuya giá buốt trời đông Một mình Cửu sách vác đèn lông ngông Buồn trông một túp lều không Nhớ người tình cũ sang sông theo chồng...
.......HAI CHIẾC DÉP GẶP NHAU TỰ BAO GIỜ CÓ YÊU NHAU ĐÂU MÀ CHẲNG RỜI NỬA BƯỚC CÙNG GÁNH VÁC NHỮNG NẺO ĐƯỜNG XUÔI NGƯỢC LÊN THAM NHUNG XUỐNG CÁT BỤI CÙNG NHAU... (Trích thơ: Nguyễn Trung Kiên)
Hôm qua trời đổ mưa rào Có con kiến nhỏ bò vào bò ra Hôm nay trời đổ phong ba Vẫn con kiến đó bò ra bò vào...
Tiến sĩ thi đỗ đã lâu Đợi chờ ngày hội thi đình trẩy kinh Hai lăm hằng tháng một mình Thi đình tim đập thình thình lại quên.
CHẮN NỬA ĐÊM Đêm chưa ngủ, nghe bạch thủ ù chi chì lèo tôm Có phải thằng nhà trên oánh bát văn đang chờ chi Ôi mỗi khi bốc nọc lên lòng xao xuyến Mong nổi chi giữa chì. Tôi muốn hỏi, có phải là vận đen vẫn bám tôi hết cả đêm Có phải nọc đì tôi chẳng muốn tôi được ù chi Nên mỗi khi tôi chờ chi lòng lo lắng Lo rằng tôi bị đè. Định phi chi đi, sợ thằng trên nó chíu chi Với lại tham cửa chì Ôm chi cố thủ, quyết lòng đợi chờ chi kiếm tí cơm Rồi chi chi bỗng lên cửa nhà tôi. Bởi vậy mà: Khi trót gửi, những hình ảnh của chi vào nhà tôi Trót đè ngược nhà trên nếu có đau xin đừng rên Tôi thiếp đi trong niềm vui và sung sướng, thế là tôi bắt gà .... Quác quác/////
Góp tí cho sướng cái lỗ nhĩ... cùng các vị quan khách Tưởng bở!Hôm qua đánh chắn đầu đình Có cô em gái cố tình làm quen Tự nhiên lại thấy mình duyên Về nhà tự sướng cầm liền gương soi Than ôi ai đến mà coi Cái thằng quỷ sứ nó lòi trong gương Xem xong vội chạy ra đường Nôn ba bốn phát mặt vàng hơn mai Chuyện qua cũng được vài ngày Ngẫm đi nghĩ lại thấy hài thật cơ! Làm thơ chẳng phải là thơ Đọc xong sẽ thấy đúng là văn xuôi Ai ơi xin chớ chê cười Để em có cớ viết rồi lại đăng Mặc dù hơi kém nói năng Cũng xin kính chúc các chàng thật vui Xinh tươi khi các nàng cười Em xin có một vài lời vậy thôi...
Văn Minh Lịch Sự Bạn ơi đừng nóng khi chơi Chắn vui chắn vẻ chắn vơi nỗi buồn Nào đâu phải chốn đi buôn. Nói bừa như thế cho buồn lòng ra. Nghĩ đi rồi hay nói ra. Làm sao được thế mới là Văn Minh. Hãy vì văn hóa Sân Đình Cũng như là bạn vì mình mà thôi Văn minh nên cũng đến thời. Đẹp tôi đẹp bạn đẹp đời quanh ta.
...Rồi ngày mai anh sẽ trở về Khi đôi gót phong trần đã mỏi Vết thương xưa không còn nhức nhối Chuyện cũ mơ hồ như cơn gió không tên Anh sẽ trở về thầm lặng đứng bên em An nhiên giữa cuộc đời giông tố Chỉ đánh chắn, chơi lô nuôi bầy con nhỏ Sớm hôm vui con cái vợ chồng Mặc chuyện hôm qua như nước chảy về đông...